Hàn Đông Nguyên sửng sốt, ngay sau đó ôm cô bật cười, cười đến thân thể đều rung động.
Trình Ninh không được tự nhiên.
Cô đẩy anh, Hàn Đông Nguyên buông cô ra một ít, sau đó nhìn cô, trước mắt ôn nhu triền miên, giống móc câu dài, muốn câu cô vào, nói với cô: “Người yêu và không phải người yêu, khẳng định không giống nhau, em chậm rãi thích ứng một chút"
Trình Ninh: “…"
Đôi mắt cô không cách nào dời mắt khỏi anh như vậy, tay vô ý thức muốn làm cái gì đó mới có thể che giấu mình không được tự nhiên, sau đó nhéo nút thắt trước n.g.ự.c anh, thả lại kéo.
Hàn Đông Nguyên nhìn cô, nhìn cô nghiêm mặt, lông mi rung động, tay nhỏ vô thố mà lôi kéo nút thắt quần áo của mình, da thịt vốn trắng nõn như ngọc từ lỗ tai đến cổ đều nhiễm màu đỏ.
Sao cô đáng yêu như vậy, đẹp như vậy?
Anh nhịn có bao nhiêu vất vả mới có thể không cúi đầu hôn lên môi tốt đẹp của cô.
Nhịn đến vất vả cỡ nào, những rung động đó mới có thể không được đầy đủ chạy ra, dọa hư cô.
Anh hít sâu một hơi, nắm lấy tay cô, giọng mất tiếng nói: “Đừng nắm, cho dù muốn cởi bỏ, hiện tại cũng còn không phải lúc.
Trình Ninh: “???"
A, có ý tứ gì?
Chờ phản ứng lại anh là có ý tứ gì, mặt nóng lên: “Bốp", đánh một cái tát vào trên người anh.
Người này thật là, khi nào cũng đều thiếu đánh Cô cũng không phải là cái gì cũng không biết, trên TV cô không thấy sao?
Đánh xong lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-em-gai-ghe-trong-sinh/2732362/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.