Lâm Ái Bảo nhận lấy vở chép mà không hề ngạc nhiên chút nào.
Mấy tuần nay, Giang Miên Miên đã đổi mới nhận thức về thiên tài của cô ấy.Trong cuốn vở, chữ viết tinh tế thanh thoát hơn những đứa trẻ đồng trang lứa khác rất nhiều.Cô ấy tỉ mỉ kiểm tra ba lần, sau đó mới thở phào một hơi, lớn tiếng tuyên bố: “Miên Miên, em chép xong rồi.
Vậy là em đã học xong toàn bộ sách lớp ba!”Đang giờ nghỉ trưa, người nhà họ Giang đều đang ở đây.
Nghe thấy tin này, đoàn người chen nhau vào phòng.Giang Trường Hải cười tươi như hoa, bế Giang Miên Miên lên vui vẻ hớn hở: “Biết ngay con gái tôi thông minh lanh lợi, nói được làm được mà!”Tô Uyển Ngọc cũng không nhịn được hôn cô một cái, con gái bà giỏi thật!Người nhà lão Nhị, lão Tam trợn mắt há mồm.Gương mặt mo của Trương Quế Hoa cũng tươi tắn thành đóa hoa cúc: “Đúng đúng, Tam Nha chắc chắn sẽ đậu vào trường, còn có thể nhận được học bổng nữa!”Giọng nói Giang Đại Sơn bình tĩnh, không thấy có vẻ vui mừng hơn ngày thường là mấy, “Ái Bảo, Tam Nha thật sự học xong rồi à?”Lâm Ái Bảo nghiêm túc gật đầu, trong lòng tràn đầy tự hào, “Miên Miên đã học xong, nắm vững toàn bộ kiến thức lớp ba rồi ạ.
Chắc chắn sẽ thi đậu kỳ thi, mọi người yên tâm!”Cô ấy vừa kiêu ngạo vừa vui vẻ, không ngờ mình thật sự có thể dạy hết cho Miên Miên.
Vậy có phải nghĩa là cô ấy có năng lực dạy dỗ, có khi sau này còn làm giáo viên không!Tôn Lệ Hà gào thét ầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-gia-dinh-cuc-pham/1035219/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.