"Người ta có đến hay không con quan tâm làm gì, cũng không phải người trong nhà của chúng ta." Giang Đại Sơn ngược lại là rất bình tĩnh.
Ông đã sớm biết đứa bé Úc Thừa kia không ở chỗ này lâu dài, cậu là trẻ con trong thành phố, sao có thể suốt ngày ở thôn nhỏ trong núi bọn ông được chứ.
Nói xong cũng đi ra nhà vệ sinh.
Tôn Lệ Hà suy nghĩ trong lòng lại rất phức tạp, bà ta muốn lấy lòng nịnh bợ Úc Thừa, tự nhiên là hi vọng cậu có thể ở lâu một chút.
Nhưng người ta căn bản cũng không để ý đến bà ta, cũng không thích chơi cùng với hai đứa con trai của bà ta, mỗi ngày đều chơi cùng Tam Nha ở một chỗ, thì lại cảm thấy cậu đi cũng tốt.
Tránh cho ngày nào đó người nhà của cậu lại đưa tặng thứ gì tốt đến tăng thể diện cho nhà anh cả.
Lúc này, Triệu Tiểu Quyên vẫn luôn trông coi con gái một mặt kinh hoảng từ giữa phòng chạy đến: "Mẹ, Chiêu Đệ bị phát sốt!"
Bà đột nhiên lao ra suýt chút nữa va vào Trương Quế Hoa, bà ta tức giận lườm bà một cái: "Phát sốt thì chườm khăn lông ướt cho nó đi, còn cần mẹ dạy lại con hay sao."
"Mẹ, mẹ cho con vài đồng đi, con đưa Chiêu Đệ đi bệnh viện tiêm." Triệu Tiểu Quyên vội vàng cầu xin.
Trương Quế Hoa nghe thấy bà xin tiền, khuôn mặt trong nháy mắt nhăn lại: "Chẳng phải chỉ là phát sốt thôi sao, có cái gì mà ngạc nhiên! Thời đại này có con nhà ai không bị đầu đau phát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-gia-dinh-cuc-pham/533100/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.