Đường Văn Cường bật cười: "Anh à, ngày xưa anh cũng nói như vậy, lúc A Tráng vào được cấp hai thì anh cũng nói như thế."
"Chuyện đó cho thấy rằng anh một lòng lo cho nó."
"Phải phải phải."
Đến giờ ăn, bác cả Đường vẫn cúng tổ tiên trước, sau đó mới đưa đồ ăn đã cúng cho con cháu trong nhà.
Thiết Đản được Nguyên Khang đút hai miếng rau và một miếng thịt, sau đó Nguyên Khang bắt đầu ăn những gì trong bát của cậu.
Sau khi ăn xong đồ cúng, lại ăn thêm một số đồ ăn nóng, Yêu Muội thấy đám người anh họ cả uống rượu, vì thế con bé liền lẻn vào phòng lấy ra một chai đưa cho các anh xem.
Tiểu Lỗi Tử chỉ lo ăn cơm, ban đầu nó không nhìn thấy, sau khi nghe được tiếng A Tráng hô lên thì mới nhìn sang bên kia, vừa nghe được uống rượu của người lớn liền đẩy cái chén nhỏ của nó qua: "Cho em một miếng."
"Con nít không được uống cái này." Yêu Muội từ chối nó.
"Chúng ta đều là con nít, chị không cho em uống thì em cũng sẽ không cho mấy người uống." Tiểu Lỗi Tử hóa thân thành nhân vật phản diện.
Nghe được tiếng nghiến răng của Yêu Muội, A Tráng liền vặn nắp rót cho Tiểu Lỗi Tử hai ngụm: "Nếm thử trước đi, đừng phát ra tiếng động."
Sau đó, cậu ta rót hai ngụm cho Nguyên Khang và Yêu Muội, lúc rót cho chén của cậu ta thì rót nhiều hơn một chút.
Cậu ta cũng đã mười lăm tuổi rồi, năm sau là thiếu niên mười sáu tuổi, đương nhiên cậu ta cũng đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-hanh-trinh-cua-me-ke-vuot-thoi-gian/1524151/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.