Bà cụ Lục dù sao cũng chỉ là một người phụ nữ nông thôn kém hiểu biết, vừa thấy các đồng chí công an, bất giác cảm thấy sợ hãi.Lại nghe thấy đồng chí công an nói cái gì.Bà gặp phải chuyện lớn rồi.Bà cụ vừa mới đánh cháu trai, lại giận lây sang hàng xóm trong nháy mắt cảm thấy lo lắng.Bà ta cố gượng cười: “Sao vậy? Các vị có phải nhầm lẫn gì không?”Bởi vì thái độ thay đổi quá mức cứng nhắc, nụ cười vừa vặn vẹo vừa xấu xí.Tiểu Lục Đào chỉ nhìn thoáng qua, sợ hãi xoay người ôm chặt lấy chân mẹ.“Bà là Diệp Cúc Hoa?”Hai vị công an quét mắt một vòng xem xét tình huống trong sân, hỏi bà cụ Lục.Bà cụ vội vàng gật đầu: “Đúng vậy đúng vậy, chính là tôi đây, nhưng tôi không giết người, mong các đồng chí xem xét.”Đồng chí công an nói: "Có người báo án bà giết hại con dâu Trần Phương Tú, có nghi ngờ liên quan đến vụ mất tích của Lục Quốc Bình, xin bà hãy hợp tác điều tra với chúng tôi.""Không hề có chuyện đó!" Bà cụ Lục lắc đầu: "Con dâu tôi vẫn đang đứng ở đây, tôi không hề giết nó."Hai đồng chí công an nhìn theo hướng bà cụ chỉ, thấy thật hoài nghi: "Cô là Trần Phương Tú?"Trần Phương Tú yếu ớt gật đầu: "Xin chào đồng chí, tôi chính là Trần Phương Tú."Cô hôn mê hai ngày, vốn đã không có chút sức lực nào, một đường tới đây khó tránh khỏi động đến vết thương ở chân.
Lúc này mặt cô trắng bệch, trên trán đổ mồ hôi lạnh, sức lực toàn thân chống đỡ lại cơn đau.Hai đồng chí công an
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-he-thong-manh-bao-sinh-hoat/2536601/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.