Xem ra bên trong là đồ rất quan trọng, nếu không đã không có nhiều khóa như thế.
Mở từng chìa khóa ra, Lục Thanh Nghiên cười nhạo lắc đầu.
Đẩy cửa đi vào, cô ngẩng đầu nhìn bốn phía, rất rõ ràng đây là phòng của đàn ông.
Trong phòng có một chiếc giường, một cái giá chia thành từng ô vuông nhỏ, bàn sách tủ quần áo đều đầy đủ cả.
Trên giá để đồ bày ít đồ cổ, mỗi một món đồ cổ đều được chà lau cẩn thận.
Xem ra anh Tường này là người yêu thích đồ cổ.
Loại người xử sự bất nhân bất nghĩa như vậy, đương nhiên là Lục Thanh Nghiên không khách sáo.
Thu hết đồ trên giá vào trong không gian, cô lại bắt đầu tìm kiếm.
Một cái hộp gỗ bị cô tìm ra, mở ra xem bên trong có hơn hai mươi con cá đỏ dạ.
Còn có một đống đại đoàn kết, đếm sơ qua cũng khoảng hai ba vạn.
Ồ, một đại ca của chợ đen ở huyện thành nhỏ lại giàu có như vậy, xem ra làm không ít chuyện bất nhân bất nghĩa.
Không có gánh nặng thu vào, loại tiền bất nghĩa này cô không hiếm lạ.
Nói không chừng sau này có thể dùng số tiền này, trợ giúp một số người cần giúp.
Hơn hai vạn có thể giúp không ít người!
Dùng tiền đổi lương thực trong không gian của cô cũng không tệ, hoàn mỹ!
Like một cái cho ý nghĩ của mình, Lục Thanh Nghiên ném hộp gỗ vào không gian.
Cô tìm một vòng, không tìm thấy được gì nữa.
Lục Thanh Nghiên sờ cằm, luôn cảm thấy không đúng chỗ nào đấy.
Anh Tường này thích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-mang-theo-chuc-ty-vat-tu-duoc-ga-dan-ong-tho-kech-sung-den-khoc/1255517/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.