Vừa thấy Bảo Nhi đứng ngoài cửa lớn, Vương Kim Nga giận sôi máu chửi ầm lên.
“Bà nội quần áo mới, Tang Môn Tinh có quần áo mới.”
Cẩu Đản mút đầu ngón tay mình, mắt sắc thấy được quần áo trên người Bảo Nhi.
Vương Kim Nga nhìn kỹ lại đúng là vậy thật, vậy mà Tang Môn Tinh Bảo Nhi mặc quần áo mới, ai cho cô bé?
“Thím Vương, hôm nay Bảo Nhi lên núi nhặt củi, tôi bảo cô bé nhặt giúp tôi một bó, thấy quần áo của cô bé ướt còn rách nên cho cô bé bộ quần áo cũ.”
Lục Thanh Nghiên thực sự không muốn nói chuyện với kẻ lưu manh vô lại như Vương Kim Nga, nhưng vì Bảo Nhi nên cố nén.
“Ai ui, cô tiêu pha quá rồi.”
Đôi mắt Vương Kim Nga như sói lộ ra tia sáng, ước gì có thể cởi quần áo trên người Bảo Nhi ra cho bà ta.
“Bà nội, cháu muốn mặc quần áo mới, bảo Tang Môn Tinh cởi ra.”
Cẩu Đản ở trong lòng Vương Kim Nga không thuận theo gào thét, căm tức nhìn Bảo Nhi:
“Tang Môn Tinh, quần áo mới là của tôi, chị cởi ra cho tôi.”
“Con trai, làm sao vậy?”
Một người phụ nữ mập mạp lôi thôi đi ra, tóc tai vừa rối vừa đầy bẩn, không biết là đã bao lâu không tắm gội.
Xông vào mũi là vị chua vị thối, Lục Thanh Nghiên bị ghê tởm suýt nữa nôn ra, nhanh chóng lùi về sau.
Người đến là Miêu Hồng Hà con dâu thứ hai của Vương Kim Nga, là từ công xã bên cạnh gả tới.
Con người Miêu Hồng Hà từ nhỏ đã không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-mang-theo-chuc-ty-vat-tu-duoc-ga-dan-ong-tho-kech-sung-den-khoc/1255927/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.