Lý An Quốc nói: "Cô không cần cái nào thì cứ để riêng qua một bên là được.
"Tần Hàn Thư: "Không, tôi muốn tất.
Anh tính toán xem bao nhiêu tiền đi.
"Lý An Quốc sửng sốt một lát: "Cô không kiểm tra lại số lượng à?"Một nắm phiếu lớn như thế này, cô phải kiểm tra đến bao giờ mới xong? Tần Hàn Thư lắc đầu: "Tôi tin anh.
"Lý An Quốc cười toe toét, giơ ngón tay cái lên với Tần Hàn Thư: "Sảng khoái!"Lại thêm ba trăm năm mươi phiếu công nghiệp, tổng cộng là bốn trăm năm mươi đồng tiền.
Tần Hàn Thư suy nghĩ một lúc rồi nói: "Ngày mai tôi sẽ phải đi xa một chuyến, nếu sau này cần thì có thể viết thư cho anh không?""Nhưng những tem phiếu này về cơ bản đều sử dụng ở bản địa, đến nơi khác không dùng được đâu.
" Lý An Quốc nói.
Chỉ có phiếu thực phẩm và một số phiếu đặt biệt mới thông dụng trong cả nước thôi.
Tần Hàn Thư nói: "Cũng không nhất định là tem phiếu, tôi thiếu cái gì thì anh trực tiếp gửi cho tôi cái đó, có được không?"Chuyện làm ăn này vừa phiền phức, mà còn không kiếm được bao nhiêu.
Lý An Quốc vốn không muốn làm cho lắm, nhưng anh ta cảm thấy cô gái trước mắt này làm người không tệ, là người có thể kết giao, vì thế bèn gật đầu.
"Được! Coi như tôi kết giao người bạn này.
"Tần Hàn Thư cười nói: "Cảm ơn anh, tôi là Tần Hàn Thư.
"Lý An Quốc duỗi tay ra bắt tay với Tần Hàn Thư, rồi đích thân tiễn cô ra ngoài.
Tần Hàn Thư cũng đột nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-mang-theo-khong-gian-ga-cho-chang-quan-nhan-mat-lanh/520906/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.