Chị Trương cười, dáng vẻ nhiệt tình: “Đi chứ, em mau vào đây trước đã, chờ chị phơi xong quần áo rồi đi, chị vừa giặt xong rồi.
”Đại Bảo và Nhị Bảo vừa được Giang Uyển dạy, đứng bên cạnh chị ấy mà hét lớn: “Chào dì Trương ạ.
”Chị Trương nhìn hai đứa nhóc rồi lại nhìn Tam Bảo: “Ái chà, đây là ba đứa trẻ nhà Tiểu Cố phải không? Ngoan thật.
Nào, mọi người vào đây đi đã.
”Giang Uyển gật đầu, đi theo chị Trương vào trong sân, đột nhiên có hai đứa trẻ chạy ra.
Chị Trương cũng bị hai nhóc dọa cho giật mình, vỗ đầu mỗi đứa một cái: “Hai đứa quỷ nhỏ này làm gì vậy? Đừng chạy lung tung, đây là hàng xóm của chúng ta, gọi là dì Giang.
”“Chào dì Giang ạ.
” Hai đứa trẻ thành thật gọi.
Chị Trương nhìn Giang Uyển cười có lỗi: “Đây là hai đứa trẻ nhà chị, đứa lớn mười hai tuổi, đứa nhỏ chín tuổi, bọn nhỏ hơi gầy một chút, chúng không dọa em sợ đó chứ?”Giang Uyển lắc đầu: “Không sao, con trai hoạt bát một chút cũng rất tốt mà ạ.
”“Gọi anh đi hai đứa.
” Giang Uyển nhìn Đại Bảo và Nhị Bảo nhắc nhở.
“Chào anh ạ.
” Hai đứa nhỏ ở bên ngoài rất nghe lời, dù sao bây giờ cô cũng là người lớn nhất.
Chị Trương lại giải thích cho hai đứa con nhà mình: “Đây là em trai và em gái của các con, em gái thì không cần hai đứa lo, chăm sóc tốt hai em trai là được, biết chưa?”Hai đứa trẻ lần lượt đáp rồi mỗi đứa dắt tay một em trai chạy vào nhà.
Giang Uyển
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-me-ke-nuoi-day-dan-con/602137/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.