Anh ta đột nhiên nhớ đến chuyện trụ cột của đoàn văn công theo đuổi Chu Hoài Thần, anh lạnh lùng từ chối người khác khiến cô gái kia đỏ cả hốc mắt, anh như không nhìn thấy.
Lúc đó mình còn lo lão Chu này cả đời này sợ rằng sẽ sống cô độc, ai ngờ sự dịu dàng của anh là dành cho người phù hợp.
Nói đến chuyện này, Tôn Hồng Vệ cảm thấy cả người chua xót, lúc trước mình còn lo lắng cho lão Chu, bây giờ thì tốt rồi, lão Chu có vợ còn mình vẫn là một gã độc thân.
Xe chạy gần hai tiếng đồng hồ cuối cùng cũng vòng qua một khu rừng thông rậm rạp nhất, Từ Vãn từ xa đã nhìn thấy nơi đóng quân treo cờ đỏ.
Đợi xe chạy đến gần, Từ Vãn nhìn thấy tấm biển gỗ treo bên cạnh cổng sắt lớn: Quân đoàn XX, Lữ đoàn XX.
Xe của họ thuộc về nơi đóng quân, vì vậy khi vào cổng lính gác trực tiếp cho đi qua vào nơi đóng quân, vòng qua một bãi tập sau một dãy nhà trại bằng gạch đỏ là một con đường hẹp hơn một chút.
Đi vào trong có một khung cửa, trên đó có ghi "Khu gia đình của Lữ đoàn XX."
Tôn Hồng Vệ lái xe thẳng vào khu gia đình, nhà ở biên giới chủ yếu là nhà cấp bốn, mỗi nhà là một ngôi nhà cấp bốn nhỏ có tường bao quanh, mỗi nhà còn có một cái sân nhỏ.
Diện tích nhà được xác định theo chức vụ, ví dụ như ngôi nhà được phân cho Chu Hoài Thần cấp chính đoàn là hai phòng ngủ một phòng khách, có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-my-nhan-dao-hon-khong-chay-tron/1552958/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.