Lưu Mai cúi đầu chọc mụn nước cho Qúy Thục Hiền, Qúy Thục Hiền cúi đầu nhìn tay mình, lúc mụn nước bị phá ra đúng thật là có chút đau, tay cô theo bản năng co rụt về phía sau một chút, chỉ là bị Lưu Mai đè lại, không cho cô rụt lại.
“Đừng nhúc nhích, lúc chọc có chút đau, nhưng nếu không chọc vỡ, nó sẽ càng đau hơn nữa.”
Qúy Thục Hiền cúi đầu nhìn tay mình, nhẹ giọng đáp: “Dạ.”
Qúy Thục Hiền nói xong chuyển tầm mắt đi, không nhìn tay mình nữa, mặc cho Lưu Mai giúp cô chọc vỡ mụn nước trên tay.
Rất nhanh, Lưu Mai đã chọc vỡ hết mụn nước trên hay tay của Qúy Thục Hiền, chị cất kim đi, lấy một đồng tiền từ trên người mình ra và phiếu mua nửa cân đường: “Thục Hiền, lúc em lên thị trấn thì vào xã cung cấp và tiêu thụ mua giúp chị ít đường nâu nha.”
“Được ạ.” Qúy Thục Hiền nhận tiền và phiếu mua đường.
“Sắp đến giờ làm việc rồi, chị xuống ruộng làm việc trước, lát nữa em đi thị trấn sớm một chút, đi muộn quá lúc trở về chỉ sợ trời đã tối mất.” Từ nơi này đến thị trấn phải đi một tiếng đồng hồ, đến xã cung ứng tiêu thụ mua đồ có lẽ còn phải xếp hàng, đi một chuyến ước chừng cũng phải mất cả một buổi chiều. Đi sớm hơn thì tốt hơn.
“Vâng, lát nữa em sẽ đi.”
Qúy Thục Hiền nói xong, chờ Lưu Mai đi ra ngoài, cô mở túi của nguyên chủ ra, lấy năm đồng và một ít phiếu từ trong đó ra.
Cha của nguyên chủ là giám đốc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-nang-dau-may-man/34322/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.