Nghĩ đến đây, Lý Thúy Hồng kìm nén suy nghĩ muốn nhìn xuống phía dưới, chờ đợi câu trả lời.
Nghe thấy đối phương muốn tiền, Cố Kỳ Việt gật đầu không chút do dự: “Không thành vấn đề.”
Thấy anh đồng ý nhanh như vậy, Lý Thúy Hồng kinh ngạc, sau đó nhấn mạnh: “Muốn có bằng chứng chống lại Vương Kiến Thiết, giá cả không thấp đâu, đừng vội đồng ý, tôi muốn hai ngàn đồng tiền mặt!”
Đương nhiên đây không phải giá cuối cùng, vẫn có thể thương lượng. Phải chừa lại đường mặc cả cho mình chứ!
Cố Kỳ Việt vẫn thản nhiên, giống như hai ngàn đồng chỉ là hai đồng, không đáng để tâm: “Sáng mai tôi sẽ mang đến.”
Cố Kỳ Việt kiếm tiền ở chợ đen nhanh, không có quá nhiều khó khăn khiến anh đã vô cảm đối với những con số tiền bạc.
Nếu như có thể tiêu hai ngàn đồng lật đổ Vương Kiến Thiết, anh cảm thấy đây là một vụ làm ăn có lời. Có thể giải quyết vấn đề một cách nhanh chóng. Tất cả đều là vì có thể ly hôn nhanh hơn.
Thẩm Triều Triều bên cạnh cuối cùng cũng nghe rõ cũng biết vì sao Cố Kỳ Việt vừa rồi lại không vui, cô tò mò liếc nhìn Lý Thúy Hồng, cảm thấy lá gan của đối phương không nhỏ.
Thẩm Triều Triều xem nhẹ sự không vui đột nhiên xuất hiện trong lòng, cô không gây thêm phiền phức cho Cố Kỳ Việt, yên lặng đứng bên cạnh anh chờ đợi, sau đó lại nghe Cố Kỳ Việt cảnh cáo một câu: “Giao dịch chính là giao dịch, đừng giở trò, nếu chị không thành thật, đến lúc đó đừng trách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-nguoi-dep-so-giao-tiep-ga-cho-ac-ba/2698499/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.