Bởi vì Cổ Na cầm rau dại vào nhà bếp, vì thế bà cụ Cổ dứt khoát trộn rau dại, nếu là trước đây, số rau dại này kiểu gì cũng phải hôm sau mới ăn.
Lúc ăn cơm, Cổ Na cố ý thử lại rau dại đã được trộn, cuối cùng lại bị hương vị thơm dịu, giòn rụm đó hạ gục, chỉ thấy cô hạnh phúc đến híp mắt lại, trên mặt đầy vẻ mãn nguyện.
Thấy vậy, nhà họ Cổ ai nấy cũng ngẩn ra, Chương Xuân Hoa và Lý Đại Yến thấy thương hại cô bé, hăng hái gắp đồ ăn cho Cổ Na, dù không có thịt, nhưng đối với Cổ Na mà nói, chỉ cần là món cô chưa ăn bao giờ thì đều có thể thử.
Sau khi ăn xong, bà cụ Cổ trực tiếp tuyên bố, trước khi Cổ Thành Nghĩa trở về, Cổ Na sẽ ở phòng của con trai tư, Cổ Thành Nghĩa đi lính cũng không phải chỉ hai, ba năm là được về nhà, dù cho sau này trở về thì Cổ Na cũng đã đi lấy chồng rồi.
Cổ Na nghe lời bà cụ Cổ nói, trở về phòng mới mở túi vải đó ra, chuẩn bị đem quần áo và đồ dùng để vào chiếc tủ trống phía bên cạnh, bà cụ Cổ cũng đã đưa cho cô chìa khóa tủ.
Trong túi vải, ngoại trừ có hai bộ quần áo, còn có một đôi giày vải, một sổ hộ khẩu và ba mươi tờ giấy có kích cỡ như nhau, Cổ Na đã tiếp nhận ký ức của nguyên chủ, đương nhiên hiểu rằng ba mươi tờ giấy này là tiền, đều là tờ mười tệ, số tiền này là mẹ nguyên chủ trước lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-nguoi-ngoai-hanh-tinh-lam-giau/2500210/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.