Thím Chu trả lời cũng không được mà không trả lời cũng không xong.
Đại đội trưởng Lưu cười khẩy một tiếng, hướng về phía bốn người họ vẫy tay: “Đưa tất cả đến văn phòng cho tôi! Gọi cả chủ nhà đến đây!”Phụ nữ có chồng không quản tốt chính mình, người làm chồng cũng phải có trách nhiệm!Đánh nhau đã là không đúng rồi, còn dám động đến lưỡi liềm! Còn nói cái gì mà ma che mắt! Đây là xã hội mới, nói cái gì đến mấy cái mê tín đó.Nhìn thấy hai người bác gái đã bị đưa đi, Cổ Na mím môi, may mà cô nhìn thấy đám người Cổ Hành Phong.
Cổ Hành Phong dùng khẩu hình miệng nói với cô đừng lo lắng.Khi La Đan Đan nhìn thấy mọi người giải tán, vẻ mặt sợ sệt kéo Cổ Na về hướng bọn họ: “Cổ Na, cô làm tôi sợ chết khiếp.
Nếu ban nãy người nhà thím Chu không dùng tay kéo thím ấy đi, một cuốc này của cô xong đời rồi.”Cổ Na dùng chân đá vào cán cuốc: “Tôi chỉ là muốn hù dọa thím ấy thôi.”La Đan Đan nghĩ đến cái quần ướt đẫm của thím Chu, mím môi cười: “Vậy thì cô đã đạt được mục đích rồi, thím Chu bị dọa sợ đến tè ra quần, nhất định là vô cùng hoảng sợ.”Cô ta không thích thím Chu chút nào, đừng nhìn đám thanh niên trí thức bọn họ mới đến đây được vài ngày, rất nhiều bà thím trong làng nhìn bọn họ như nhìn hàng hóa, đặc biệt là La Đan Đan, đã đến tuổi cập kê, cô ta trắng nõn mềm mại, điều kiện gia đình hẳn là không tệ.Mà thím Chu là người ít
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-nguoi-ngoai-hanh-tinh-lam-giau/2500231/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.