Thực ra một trăm năm trước cô đã về yêu giới, ở trong một thâm cốc cách Hồ tộc không xa. Cô phát hiện ở đó có một cây Xích Thược Linh. Ba nghìn năm mới nở hoa, năm nghìn năm mới kết trái. Một cây chỉ có một quả, người phụ nữ cố tình ăn nó lại có thể trở nên xinh đẹp và sinh được con.
Loại quả này, Vạn Xu muốn cầm về tặng cho mẹ ruột của mình. Ngày thường cô thích nhất là bọn tiểu hồ ly trong tộc, nhỏ nhỏ mềm mềm, đáng yêu chết đi được. Cô luôn luôn muốn ba mẹ cô sinh thêm vài đứa nữa càng tốt. Ba mẹ cô cũng vội, nhưng mãi vẫn không có động tĩnh gì.
Lần này mình có thể gặp được, có lẽ cũng là ý trời.
Mỗi ngày Vạn Xu đều thủ tại chỗ này, trông coi quả kia từ từ chuyển sang màu đỏ, giống như đang nhìn một đám tiểu hồ ly mập mạp vây xung quanh mình luôn mồm gọi chị cả. Trong lòng không cần nói cũng biết đẹp thế nào.
Nhưng khi quả bắt đầu sắp chín, lại xuất hiện một đám khách không mời mà đến trong sơn cốc này.
Thủ lĩnh là một con sói đốm vàng, nó, có chút cố chấp, chỉ khi nhìn thấy xác của một con thú đi theo nó mới chịu buông bỏ rời đi. Dẫn theo lũ đàn em của mình tìm một nơi trên đỉnh núi để sinh sống.
Cả ngày liên tục tìm cách để tới gần hơn, nhưng lần nào cũng bị treo cổ lên đánh phải bò ra. Sau cùng bị đánh tới sợ rồi, chỉ còn dám mỗi ngày hướng về đỉnh núi phía Vạn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-nhat-ky-giam-beo-cua-ho-yeu/3869/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.