Đây đã là nhân từ lớn nhất của Đổng gia rồi, rất nhiều hôn nhân mà nữ nhi bất hạnh, các nàng không có nhà mẹ đẻ che chở, chỉ có thể từng ngày chịu đựng đau khổ, trải qua thời gian sinh hoạt và sống một cách người không ra người quỷ không ra quỷ, không bằng cả heo chó.
Vấn đề hôn nhân của Đổng Giai Tuệ lần nữa lại trở thành nỗi sầu muộn của Đổng gia, một người phụ nữ từng ly hôn, còn bị nhà chồng cũ ruồng bỏ nói là đàn bà không thể sinh con có thể gả cho ai đây?
Người đàn ông nghèo không thể lấy được vợ? Người thì vợ mất để lại đàn con nhỏ? Hay là người bị bệnh hiểm nghèo hoặc bị tàn tật?
Triệu Đông Lâm là lựa chọn duy nhất và tốt nhất của nàng, huống hồ nàng đối với Triệu Đông Lâm ấn tượng thật sự là không tệ, nàng không còn thanh cao đến mức chướng mắt người cầm bát sắt như Triệu Đông Lâm.
"Điểm này em yên tâm, chuyện quá khứ chúng ta không đề cập tới, em gả cho tôi thì chính là nàng dâu của tôi, tôi nhất định sẽ che chở em không để em chịu bất kỳ ủy khuất nào hết."
Triệu Đông Lâm kiên nghị không thôi mà hứa hẹn lập tức, Đổng Giai Tuệ rất hài lòng về lời hứa của Triệu Đông Lâm vì cô biết anh ta sẽ làm được
"Anh là quân nhân, tôi tin tưởng nói lời của anh, nhất định là nói được sẽ làm được."
Lần này, Đổng Giai Tuệ không tiếp tục trốn tránh, mà là lấy dũng khí ngẩng đầu, dũng cảm cùng Triệu Đông Lâm đối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-nhi-hon-the/28947/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.