Sau khi chải đầu, sửa sang lại quần áo, Sở Đại dẫn Cố Khanh Khanh đi ra ngoài, đại viện quân nhân tràn ngập tiếng cười nói vui vẻ, nhìn quân trang đều ở cấp bậc đoàn trở lên, một số người không phải là người của quân khu Phương Nam.
Hắn là các chiến khu khác, từng đi theo Sở Uyên, giống như Quan Huân, năm đó cùng lão thủ trưởng đi chinh chiến khắp nơi.
Cố Khanh Khanh bóp nhẹ lòng bàn tay người đàn ông, nói nhỏ vào tai anh ấy: "Anh trai, nhìn mặt cha có vẻ không được tốt lắm."
Sở Đại cau mày ngẩng đầu nhìn Sở Uyên đang ở bên cạnh Chử Chiến mặt lạnh, hắn an ủi cô gái nhỏ: "Không có chuyện gì, em trước tiên tìm chỗ nào đó ngồi ăn trước đi, chờ lát nữa đi kính rượu khả năng không có thời gian để ăn."
“Vâng.” Cố Khanh Khanh ngoan ngoãn gật đầu, “Ngữ khí của anh tốt một chút."
Từ hai ngày nay ở chung, cô có thể thấy được hai cha con đối xử với nhau thật sự không tốt, Sở Uyên em thường đứa con trai này, còn Sở Đại không để ý gì đến cha.
Sở Đại vén mở tóc của cô gái nhỏ ra sau lại, ngắm nhìn vài lần rồi mới sải bước đi về phía Sở Uyên.
Chử Chiến đang an ủi Sở Uyên: "... Này cũng không có gì đâu ... Lần sau rồi về quê xem sao."
Chử Chiêu thấy anh em mình đến nháy mắt, thấp giọng nói: "Nhà cậu cái thím họ kia vừa đến, mang theo một túi bánh hỷ, chú Sở muốn lưu thím ấy ở lại ăn cơm, còn hỏi vì sao không đưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/2594102/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.