Nhìn qua Ngọc Đào có vẻ vô cùng đáng thương.
Trong tâm lý bảo vệ kẻ yếu, tất cả mọi người quay đầu nhìn Tạ Uyển Trinh, hỏi! "Uyển Trinh, Ngọc Đào nói thật sao?""Cô cũng thích Vân Dương nên lừa Ngọc Đào làm việc ngu ngốc này?""Hai người từ nhỏ lớn lên cùng nhau, sao phải làm như thế?""Tạ Uyển Trinh, sao lòng dạ cô ác độc như thế!" Mẹ Tô Trịnh Xuân Linh tin tưởng con gái mình, đi lên muốn túm lấy Tạ Uyển Trinh nhưng bị bà cụ giữ chặt lại.
"Uyển Trinh, cháu giải thích cho bà rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Bà nội Tô thay đổi sắc mặt, bình thường Ngọc Đào hơi tùy hứng, nhưng lá gan nó nhỏ, ngay cả con giun cũng sợ gần chết.
Nếu không phải bị lừa gạt, sao nó làm ra chuyện như vậy được?"Bình thường tính cách của Tạ Uyển Trinh thế nào mọi người đều biết, cho nên bọn họ lại nhìn Ngọc Đào.
Ngọc Đào không trông cậy Tạ Uyển Trinh lại nhanh thừa nhận như thế, cũng may mình còn ký ức của nguyên chủ.
Cô lau nước mắt, nở nụ cười còn khó coi hơn khóc: "Không sao, chị Uyển Trinh, chờ Ngọc Thanh từ trường trở về thì có thể xác nhận lời nói của tôi.
"Tạ Uyển Trinh như ngừng thở, suýt chút nữa cô ta đã quên, lúc trước bọn họ nói chuyện trong phòng, dường như Tô Ngọc Thanh vô tình nghe được một chút.
Cho dù tình huống thế nào, cô ta là em của Ngọc Đào, chắc chắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-nu-phu-duoc-nuong-chieu-hang-ngay/2017746/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.