"Đúng vậy, bút rõ ràng từ trong túi cô rơi ra, cô còn nói là cô ấy nhét vào trong túi của cô, cô có ý định gì đây!"
"Khó trách tôi thấy vừa rồi cô muốn chạy nhanh như vậy, nếu không phải vừa rồi cô ấy kéo cô lại, bút của nhân viên bán hàng người ta đã sớm bị cô lấy mất rồi."
"Cô trộm đồ chính là trộm đồ còn vu khống người khác, quá xấu xa rồi đó!"
Mấy chữ trộm đồ này, lập tức kéo Tạ Uyển Trinh từ trong vô tri vô giác trở về, sắc mặt cô ta đỏ lên, cắn răng phản bác: "Tôi không có trộm đồ!"
Cô ta làm sao có thể trộm đồ, trộm đồ chính là Tô Ngọc Đào!
"Là cô ta trộm!" Cô ta rất nhanh lại chỉ vào Tô Ngọc Đào: "Thật sự là cô ta mà!"
Nhân viên bán hàng chưa bao giờ thấy một người vô sỉ như vậy, ăn cắp bút trước mắt bao người, còn có thể nói xấu người khác như vậy!
"Vậy làm sao bút của tôi lại ở trong túi cô?" Cô ấy lạnh lùng nói: "Làm chuyện sai trái lại không thừa nhận, còn phải đem trách nhiệm đổ lên người khác, cô thật quá đáng."
Cô ấy tức giận gọi đồng nghiệp tới: "Tiểu Ngọc, cô gọi điện thoại giúp tôi gọi công an tới đây! Loại suy nghĩ này của cô ta không thể chấp nhận được!"
Tạ Uyển Trinh nghe vậy sắc mặt lập tức biến dạng, nếu để cho cô ấy báo công an, vậy ý nghĩa của việc này hoàn toàn thay đổi, đến lúc đó vào đồn cảnh sát nhất định là muốn tạm giữ ghi chép trong hồ sơ, vậy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-nu-phu-duoc-nuong-chieu-hang-ngay/2017982/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.