"Vù Vù Vù!""Máu người này thơm quá đi!"Lữ Nhã Hạm đang híp mắt ngâm mình trong thùng tắm do cha mình làm.
Khi cô nghe thấy tiếng muỗi kêu vo ve thì tùy tiện vung tay mấy cái.
Chợt cô nghe thấy có tiếng khen máu cô thơm quá, Lữ Nhã Hạm tức thì mở mắt, kinh hoảng nhìn xung quanh.
Khi cô nhìn thấy chung quanh mình ngoại trừ muỗi đang kêu vo ve thì không có ai hay vật gì khác, cô càng thêm sợ hãi.
Là một người đã từng chết một lần, Lữ Nhã Hạm không hề muốn chết thêm lần nữa, cô cực kỳ quý trọng cái mạng nhỏ của mình.
Ai biết lần sau có thể may mắn quay ngược thời gian như lần này hay không chứ?"Ai?"Lữ Nhã Hạm dùng hai tay che ngực mình lại, phòng bị nhìn không gian nhỏ hẹp quanh mình.
Nhưng trước mắt cô lại không có bất kỳ ai cả, ngoại trừ tiếng muỗi kêu vo ve.
"Bị phát hiện rồi, đi mau!""Ngươi là ai, ngươi muốn làm gì?"Lữ Nhã Hạm cố gắng giả bộ bản thân không sợ hãi gì cả, nhưng đôi mắt của cô vẫn luôn luôn tìm kiếm xung quanh xem có thứ gì đó tiện tay hay không, ngộ nhỡ thực sự có người muốn làm gì đó với cô, thì cô cũng có một vũ khí phòng bị.
Mặc dù Lữ Nhã Hạm vẫn luôn tự nói với bản thân phải kiên cường, nhưng khi đối mặt với những thứ không biết, cô vẫn cảm thấy khủng hoảng.
"Đi thôi!"Lữ Nhã Hạm loáng thoáng nghe thấy âm thanh truyền tới tai mình, cơ thể run run siết chặt cây gậy trong tay, lúng túng trốn trong nước, gió đêm thổi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-quan-hon-thu-truong-sieu-sung/860924/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.