Bành Ngọc Ni không có dị nghị gì với kế hoạch của ông ta, cũng biết ông ta lên kế hoạch như thế đã là quyết định tốt nhất rồi.
Bà ta nhắm mắt đôi mắt đầy vẻ mỏi mệt lại, biểu cảm có chút suy sụp hỏi: “Em hai, người âm thầm thúc đẩy ở phía sau là muốn nhắm vào em, chị chỉ muốn hỏi một câu, trong lòng em đã có đối tượng hoài nghi nào chưa? Em cảm thấy đây là đấu tranh quyền thế bay là có thù riêng?”
“Thù riêng? Nhà của chúng ta không có thù riêng, đây chắc chắn là tranh đấu ở bên trên, có người muốn bắt đầu từ nhà của chúng ta.” Bà già họ Tiết vô cùng khẳng định nói.
Bành Ngọc Ni lạnh nhạt nhìn về phía mụ già này, cũng không quá tôn trọng bà ta: “Nhà họ Tiết từ một gia đình nông dân bình thường leo lên được như ngày hôm nay, bà dám nói tất cả đều dựa vào một mình em hai phấn đấu hoặc là may mắn đạt được sao?”
“Đương nhiên rồi.”
Bà già họ Tiết tự nhận rằng con trai bà ta là người ưu tú nhất, bà ta cảm thấy nhà họ Tiết có được như ngày hôm nay đều là dựa vào con trai luồn cúi cố gắng mà có được.
Bành Ngọc Ni cười nhạo, mặt lộ rõ vẻ châm chọc: “Đến cả gia chủ của nhà chính nhà họ Bành chúng tôi cũng không dám nói ra những lời này, vậy mà bà lại dám khẳng định như thế, nếu như bị người khác nghe được, chắc chắn sẽ cười đến rụng cả răng.”
Bac ta cũng lười đi cãi nhau với bà mẹ chồng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/1542074/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.