Lâm Tiểu Đồng buổi tối trở về thì vừa hay gặp cả nhà Tiền Mẫn đang về, dẫn theo con nhỏ, xách theo túi lớn túi nhỏ, tóc mái của Tiêu Tuyết buông xuống, che che giấu giếm.
Nhưng nhìn kỹ vẫn có thể thấy đôi mắt sưng húp như quả óc chó, đầu mũi cũng đỏ hoe.
Tiêu Tuyết về nhà với bộ dạng thảm hại này, mẹ cô nhìn thấy thì kinh ngạc xen lẫn xót xa.
Buổi tối đi ngủ, Tiêu Tuyết kéo mẹ lên giường cô, thì thầm nhỏ to những chuyện cô nghe được hôm nay.
Mẹ Tiêu ôm chặt Tiêu Tuyết, trên mặt đầy vẻ sợ hãi.
……
“Ôi, hôm nay có lẽ sẽ về một lô hàng tốt!”
Nhan Duyệt sáng đi làm gặp Lâm Tiểu Đồng thì tiết lộ tin tức hành lang.
“Thật sao? Vậy cháu phải xem kỹ mới được.”
Lâm Tiểu Đồng khẽ nhướng mày, cô vốn định dạo này xem có thể mua thêm ít vải để may cho Tạ Dực một bộ quần áo mới đón Tết.
“Oa, vừa về một lô vải màu đỏ, màu đỏ này mấy cặp đôi trẻ cưới hỏi hay mặc, bình thường muốn mua cũng không có mà gặp.”
Lâm Tiểu Đồng nhìn mấy tấm vải đẹp mới lên kệ, mắt tròn xoe.
Cô có linh cảm, ví tiền của cô lại sắp không giữ được rồi.
Mùa xuân còn xa không?
Khi bách hóa vẫn chưa có ai đến quầy mua hàng, mấy tấm vải đẹp này đã được chia đôi một nửa.
Lâm Tiểu Đồng cũng mua tám thước để tặng mẹ chồng Cao Tú Lan may hai bộ quần áo, chất vải hơi dày, sờ vào không bị thô ráp.
Tấm này màu sắc không quá tươi sáng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-tay-cam-hat-dua-xem-kich-o-tu-hop-vien/2928708/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.