"Cảm ơn đội trưởng, chúng tôi về trước đây.
"
Đi đến sân phơi thóc, phát hiện Hoàng Cẩm và Giả Nam Ngọc đang ở không xa phía trước.
“Đồng chí Hoàng, đồng chí Giả, đợi chúng tôi với! "Lưu Hiểu Yến lớn tiếng gọi.
Hai người nhanh chân bước tới, Vương Tiểu Thanh hỏi trước: “Sao rồi, hai đồng chí, hôm nay có được sáu công điểm không?”
"Nói ra thật xấu hổ, tôi chỉ được năm công điểm, anh Hoàng được sáu công điểm" Giả Nam Ngọc nói xong, trên mặt có chút ngượng ngùng.
"Ôi trời, cái này có cái gì mà ngượng ngùng, chúng tôi chỉ được ba công điểm thôi, mà vẫn vui vẻ đây này.
” Lưu Hiểu Yến lên tiếng an ủi Giả Nam Ngọc.
"Cô nói như vậy, tôi thực sự cảm thấy tốt hơn nhiều" Giả Nam Ngọc không hiểu sao, làm việc cả ngày nhưng vẫn khá vui vẻ.
Vốn dĩ hôm qua khi mới đến đây, bởi vì bị gia đình ép phải xuống nông thôn nên cảm thấy không vui, cho nên vẫn luôn rầu rĩ, không thích nói chuyện.
"Cậu cuối cùng cũng chịu nói chuyện rồi, không uổng công tối qua tôi tự nói chuyện một mình suốt nửa tiếng" Hoàng Cẩm nhẹ nhàng đấm vào vai Giả Nam Ngọc.
Đêm qua, Hoàng Cẩm nhìn ra Giả Nam Ngọc có tâm sự, muốn cùng hắn tâm sự, kết quả Giả Nam Ngọc căn bản không trả lời lại, Hoàng Cẩm cứ thế nói một mình suốt nửa tiếng.
Giả Nam Ngọc nhanh chóng chạy trốn, mấy người bọn họ cười nói vui vẻ về tới điểm thanh niên tri thức, vừa về đến nơi thì thấy Trương Hồng Châu đang ngồi trong phòng khách, vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thanh-nien-tri-thuc-kieu-diem-duoc-thao-han-dung-mang-nuong-chieu/2001321/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.