Vương Tiểu Thanh không thể nói cho hai người họ thời gian chính xác, chỉ có thể nói đại khái.
"Vậy à, vậy thì tốt quá, vậy ngày mai tôi sẽ lên thị trấn viết thư, nhờ bố mẹ gửi sách vở lên, cảm ơn cô, đồng chí Vương". Chương Giang Bắc rất hào hứng, chỉ mong muốn ngay lập tức bắt đầu học.
Hoàng Cẩm cũng rất kích động, nhưng không thể hiện ra bên ngoài, anh cũng chuẩn bị viết thư về cho gia đình để người nhà gửi sách vở trung học lên.
Sau khi cảm ơn cô, hai người họ đi lên núi.
Vương Tiểu Thanh tiếp tục đọc sách thêm nửa tiếng rồi đi ngủ, vì mắt có chút mỏi rồi.
Sáng sớm hôm sau, Trương Hồng Châu dậy từ rất sớm, thu dọn hànnh lý, tắm rửa, thay quần áo, tô son, đánh phấn, lẳng lặng ngồi chờ Nhị Cẩu đến đón.
Tới gần giữa trưa. tiếng pháo nổ vang dôi. Trương Hồng Châu biết họ đã đến.
Trong lòng Trương Hồng Châu không hề có cảm giác vui sướng của một cô dâu, mà chỉ thấy mơ hồ, không biết bản thân mình làm như vậy là đúng hay sai.
Rất nhanh sau đó, sự thẫn thờ của Trương Hồng Châu bị phá vỡ bởi không khí náo nhiệt của mọi người.
Nhị Cẩu lao vào, nhìn thấy cô dâu xinh đẹp của mình, suýt chút nữa đã chảy nước miếng.
Những người trong thôn đi theo, nhìn Trương Hồng Châu ăn diện xinh đẹp, đều nói cô ta như bông hoa nhài cắm bãi phân trâu.
Trương Hồng Châu vốn dĩ là một cô gái khá xinh xắn, xuống nông thôn tuy rằng có phơi nắng làm đen da, nhưng nửa tháng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thanh-nien-tri-thuc-kieu-diem-duoc-thao-han-dung-mang-nuong-chieu/2731871/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.