Quả nhiên, đứng trước mắt anh là những người thân yêu.
Bà Vương mừng rỡ nhìn Trương Vũ, đôi mắt rưng rưng, xúc động nói: "Con trai, con nhìn thấy chúng ta à? cái này cũng quá trùng hợp đi!"
Chị dâu cũng thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng, lo lắng nói: "Đúng rồi, chú út, chúng ta mới đến đây không lâu, còn đang tìm xem nhà chú ở đâu. Trời lại sắp tối, nếu không tìm thấy, cũng không biết phải làm sao nữa."
Trương Vũ vội vàng trấn an họ: "Mẹ, chị dâu, đừng lo lắng, chúng ta không phải gặp nhau rồi sao. Nào, đưa hành lý cho con."
Nói xong. anh nhanh chóng nhân lấy hai túi hành lý năng trĩu từ tay họ.
Chỉ thấy Tiểu Thạch đã lớn hơn một chút, còn có thể hỗ trợ xách đồ, còn Tiểu Ngọc thì ngoan ngoãn nằm trên lưng mẹ, đôi mắt ngây thơ tò mò nhìn xung quanh.
Mọi người nhanh chóng bước lên cầu thang. Vừa bước vào đến cửa, đã gửi thấy mùi thơm của đồ ăn từ trong bếp lan tỏa ra.
Dì Lý đang bận rộn nấu nướng trong bếp, còn Vương Tiểu Thanh thì ngồi trong phòng khách vui vẻ chơi đùa với con trai đáng yêu của mình.
"Tiểu Thanh, mẹ và chị dâu đến thăm em này!" Trương Vũ vừa nói, vừa dẫn mẹ và chị dâu Tào Chiêu Đệ đi vào phòng nhìn cháu.
"Mẹ, chị dâu, hai người đến rồi " Vương Tiểu Thanh tươi cười chào hỏi mọi người.
Bà Vương và chị dâu Tào Chiêu Đệ vừa thấy Vương Tiểu Thanh lập tức lo lắng hỏi thăm:
"Tiểu Thanh, khoảng thời gian này thật sự là vất vả cho em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thanh-nien-tri-thuc-kieu-diem-duoc-thao-han-dung-mang-nuong-chieu/2732120/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.