Khương Tri Tri giật mình, để Phương Hoa và mọi người ở nhà trông bọn trẻ, còn cô và Chu Tây Dã lập tức chạy sang xem tình hình.
Họ chạy theo Thương Hành Châu đến nhà họ Lý, lúc này Thương Thời Anh đã lo đến mức đi đi lại lại không yên.
Thẩm Lạc Gia mặt trắng bệch, dựa vào lòng Lý Tư Mân, anh vừa ôm cô, vừa không ngừng lau mồ hôi trên trán cô.
Vì quá đau, Thẩm Lạc Gia nhắm nghiền mắt, đôi môi trắng bệch không còn chút huyết sắc, khuôn mặt cũng tái nhợt, từng giọt mồ hôi lớn không ngừng lăn xuống.
Dù vậy, cô vẫn cắn răng chịu đựng, không kêu lên một tiếng.
Khương Tri Tri bước tới kiểm tra mắt cô, bắt mạch, sau đó bắt đầu châm cứu.
Lúc này Thương Thời Anh mới dám hỏi: “Con bé bị sao vậy? Chiều nay vẫn còn khỏe, buổi tối còn ăn hẳn một bát mì lớn, ăn xong chưa được bao lâu thì bắt đầu đau bụng.”
Vừa xoay kim châm, Khương Tri Tri vừa nói: “Cô ấy sắp đến kỳ kinh nguyệt, đau là do bệnh lạc nội mạc tử cung, cơn đau này có thể khiến người ta muốn c.h.ế.t đi sống lại.”
Thương Thời Anh kinh ngạc, bà biết có người bị đau bụng kinh, nhưng chưa từng thấy ai đau đến mức này.
Hơn nữa còn đau từ trước khi kỳ kinh nguyệt bắt đầu.
Nhìn thấy Lý Tư Mân nãy giờ im lặng, rõ ràng là rất căng thẳng, Khương Tri Tri mỉm cười trấn an: “Không sao, sau này cháu sẽ châm cứu cho cô ấy một thời gian, cơn đau sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thieu-tuong-lanh-lung-bi-kieu-the-chinh-phuc/2726817/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.