Chu Tri Uẩn ngoan ngoãn nhích vào trong, thấy có người nhìn về phía này, lại nhớ đến thân phận của Thẩm Phàm Tinh.
“Cô có sợ bị người ta chụp trộm không?”
Thẩm Phàm Tinh không để tâm: “Không sao, họ muốn chụp thì cứ chụp, có phải việc gì mờ ám đâu, chụp rồi cũng chẳng có tạp chí giải trí nào nhận, vì tin tức về tôi chẳng đáng giá.”
Hạt Dẻ Rang Đường
Mấy năm nay, cô không gây scandal, cũng không gièm pha đồng nghiệp, chẳng tham gia mấy hoạt động lộn xộn.
Tham gia tiệc tùng thì ngoài ăn ra là ngẩn người.
Không có giá trị gì để xem, không ai hứng thú.
Fans của cô cũng rất thoải mái, cô cũng chẳng xây dựng hình ảnh hay làm truyền thông.
Thế nên, cô như làn gió mát trong làng giải trí.
Thẩm Phàm Tinh ngồi phía ngoài, che chắn cho nhân viên phục vụ quá nhiệt tình, khiến Chu Tri Uẩn dễ chịu hơn nhiều.
Việc đó khiến Thẩm Phàm Tinh bật cười khúc khích rất lâu: “Trước khi nhập ngũ anh từng ra nước ngoài chưa?”
Chu Tri Uẩn lắc đầu: “Cả nhà chúng tôi không được ra nước ngoài.”
Thẩm Phàm Tinh à một tiếng: “Vậy nếu tôi lấy anh, chẳng phải tôi cũng không được ra nước ngoài à?”
Chu Tri Uẩn lại im lặng, nhưng mặt thì đỏ bừng.
Thẩm Phàm Tinh lại nói thêm: “Tôi không ra nước ngoài cũng được, dù sao tôi cũng không thích đồ ăn nước ngoài, tôi vẫn thích đồ ăn đậm đà hương vị hơn.”
Cả bữa ăn, Chu Tri Uẩn không cần cố gắng tìm chủ đề,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thieu-tuong-lanh-lung-bi-kieu-the-chinh-phuc/2726908/chuong-551.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.