Dịch: Trâu Lười
Sau khi chủ nhiệm ủy ban cách mạng thông báo phương án xử phạt, không chỉ Trần Quý Tài ngất mà ngay cả Tôn Tuệ Phương cũng không đứng vững suýt nữa hôn mê bất tỉnh.
Trần Quý Tài là chủ trong nhà, ông bị bắt đi cải tạo lao động giống như trời sập xuống nhà họ vậy.
Mà sau khi xảy ra việc này, cả nhà họ sẽ bị dính một cái nhãn mác không tốt lên trêи người.
Việc trộm trứng gà nhà hàng xóm nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, nhưng khi ồn ào đến công xã thì sẽ bị quy vào việc nghiêm trọng.
Phan Hòa Xuân mặc kệ Trần Quý Tài ngất thật hay giả, ông nói với Trần Quý Tài: “Tất cả mọi người phải lấy chuyện của đồng chí Trần Quý Tài làm gương, nếu xảy ra tình huống như này nữa, chúng tôi sẽ không xử nhẹ như thế đâu! Chúng tôi hoan nghênh mọi người tích cực báo cáo.”
Kết thúc đại hội phê bình, Trần Quý Tài tỉnh lại nhưng không thể về nhà mà bị dân quân đưa đến nông trường, mặc dù ông chưa từng đi cải tạo nhưng trước kia nghe người khác kể về tình huống bên trong, ăn không đủ no không nói, ngày nào cũng phải làm công việc nặng nhọc nhất, buổi tối còn phải học “Khóa học tư tưởng”, thật sự mệt mỏi hơn việc lao động ở đội sản xuất nhiều.
Trần Quý Tài vừa tức vừa sợ, ông trộm trứng gà nhà Trần An Bang nhiều lần rồi, mùa đông gà mái không thể đẻ trứng nhiều nên mỗi lần lấy 1, 2 quả trứng Hứa Mỹ Lệ cũng không nghĩ tới việc trộm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thinh-vuong/2585718/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.