Chân anh đụng phải thành giường, người thuận thế nằm xuống.
Cảm nhận được hô hấp của người bên cạnh, Du Tích Thần thử dò hỏi: “Em không sao chứ?"
Trần Ngọc Kiều nghe vậy, cô tức giận hừ một tiếng.
Sao mà không sao được? Đụng phải ngực cô đấy!
Mẹ đã nói, tuyệt đối không thể cho đàn ông đụng vào thân thể của con gái.
Du Tích Thần kịp phản ứng vừa rồi mình đụng phải chỗ nào, anh đỏ mặt. Nhưng nghĩ tối nay họ đã kết hôn, anh không tự chủ được mà nuốt nước miếng.
Hai tay đặt trên bụng nắm thành quả đấm vì lo lắng.
Anh đang suy nghĩ mở lời thế nào, người bên cạnh đã mở miệng trước: “Chúng ta mau hôn đi."
"Anh mệt."
"Hả?"
Giọng nghi ngờ này chân thật tự nhiên, bởi vì Du Tích Thần vốn không phản ứng kịp ý trong lời nói của cô, hoặc là anh nghe rõ, chẳng qua là anh không ngờ cô sẽ chủ động như vậy.
Trần Ngọc Kiều cảm thấy chồng mình có hơi ngu, có điều nghĩ người này không có người lớn ở bên cạnh dạy dỗ, không biết gì, trong lòng cô nhất thời có hơi phiền não.
Nhưng cuối cùng cô vẫn đỏ mặt tiến lên, ôm lấy anh.
"Tên ngốc này."
Tay cô chạm vào mặt anh có hơi nóng lên. Tìm được vị trí môi, cô trực tiếp hôn lên.
Trần Ngọc Kiều cũng thẹn thùng, một cô gái như cô lại đi làm chuyện này?
Nhưng không chủ động không được, quả thực là phiền lòng.
Không để ý người anh cứng ngắc, cô ra sức cọ hai cái.
Ma ma nói sinh con là như vậy. Em trai cô cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-tieu-tuc-phu-yeu-kieu/1740513/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.