Vạn Thanh Lam cũng không sốt ruột dẫn Cố Nguyệt Hoài trở về, ngược lại lôi kéo cô đi qua hành lang dài, giới thiệu từng chỗ làm việc của Nhật Báo Quần Chúng như văn phòng, xưởng in, trong giọng nói có cảm giác tự hào.
Vạn Thanh Lam nói đến khô miệng khô lưỡi, cô ấy nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài, giọng điệu đắc ý nói: “Cô biết không Nguyệt Hoài? Nhật Báo Quần Chúng của chúng ta là đơn vị cao cấp nhất, người có thể đi vào nơi này cũng không phải người bình thường, được vào là cũng phải cười trộm đấy.”
Cố Nguyệt Hoài cười khẽ, vừa muốn mở miệng, lại đột nhiên nghe được giọng nói kích động của Vạn Thanh Lam.
“Trời ơi! Là anh ấy! Là anh ấy!” Vạn Thanh Lam bắt lấy cánh tay Cố Nguyệt Hoài, không ngừng lắc lư, giọng điệu kích động, cả người giống như hận không thể bay lên.
Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, rút cánh tay của mình ra không chút dấu vết, hướng mắt về phía cô ấy nhìn không chớp mắt.
Bên kia, một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo sơ mi trắng, bên ngoài mặc áo khoác quân đội đi tới, anh ta đang cụp mắt nhìn máy ảnh trong tay, có lẽ là nhìn thấy chỗ không hài lòng, lông mày không khỏi nhíu lại.
Vẻ mặt Cố Nguyệt Hoài bình tĩnh, nghiêng mắt nhìn Vạn Thanh Lam vẫn đang kích động: “Cô thích anh ấy à?”
Nghe vậy, Vạn Thanh Lam sửng sốt, trên mặt không có một tia thẹn thùng, mà là giọng điệu kỳ quái: “Thích? Vậy cô suy nghĩ nhiều lắm, là sùng bái, sùng bái đó nhé? Đúng là Bùi Dịch thật sự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/1707288/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.