🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cố Nguyệt Hoài vào văn phòng ở chỗ chăn nuôi, trong phòng có không ít lão đạo, người lãnh đạo ngồi trên ghế chính là Vu Văn.

Bà ấy mặc áo choàng quân đội, chân đi giày da đen, để tóc ngắn ngang tai, dáng vẻ không tính là quá xinh đẹp, nhưng vừa nhìn gương mặt đã thấy rõ sự lão luyện và sắc bén, vừa nhìn đã biết không phải là một người phụ nữ giúp chồng dạy con hằng ngày.

Nghe thấy động tĩnh mở cửa, Vu Văn quay đầu lại, đầu tiên là đánh giá Cố Nguyệt Hoài một cái, rồi dời mắt đi.

Cố Nguyệt Hoài nheo mắt, cô có thể nhận thấy được vẻ thù địch nhàn nhạt trong đáy mắt Vu Văn, thật sự là không hiểu. Dù là kiếp trước hay kiếp này thì cô và Vu Văn đều chưa từng quen biết, vậy thù địch? Từ đâu đến?

Bỗng dưng, đôi mắt cô lóe sáng, nghĩ tới Tần Vạn Giang.

Nếu nói có liên quan thì cũng chỉ có Tần Vạn Giang mà thôi. Mẹ cô gả cho Tần Vạn Giang, Vu Văn lại là người thân tín của Tần Vạn Giang, nghĩ đến đây Cố Nguyệt Hoài đưa tay sờ mặt mình một chút.

Cô biết rất rõ, mình và Lâm Cẩm Thư sinh có chút giống nhau, cho nên Vu Văn không phải thù địch với cô, mà là Lâm Cẩm Thư!

Khóe miệng Cố Nguyệt Hoài gần như gợi lên một chút độ cong nhàn nhạt trào phúng không thể thấy được, cô cũng không ngờ hóa ra Vu Văn vậy lại ôm ý nghĩ như vậy với Tần Vạn Giang, chẳng trách lại ly dị.

Đúng vậy, Vu Văn là một người đã ly dị.

Tuy nói Lâm Cẩm Thư không tranh không đoạt, nhưng thủ đoạn quyến rũ đàn ông cũng không đơn giản. Dù là cha cô Cố Chí Phượng hay là Tần Vạn Giang, đều một lòng buộc chặt bà ta ở trên người, ngoại tình ư? Không tồn tại.

Cố Nguyệt Hoài tiến lên vài bước, gọi một tiếng: “Phó bí thư Vu.”

Vu Văn lạnh nhạt gật đầu, cũng không cố ý làm khó dễ, nói: “Đồng chí Cố, công xã chúng tôi đã xem tranh tường của cô, cảm thấy với năng lực hội họa của cô, đủ để đảm nhiệm một công việc tốt, cống hiến cho tập thể và đơn vị.”

Cố Nguyệt Hoài cong cong khóe môi, không nói tiếp, mà chờ Vu Văn nói tiếp.

Thời đại này hầu như công việc đều do quốc gia phân phối, trong thời đại kinh tế có kế hoạch, người thành phố đều không thể rời khỏi đơn vị. Mỗi người đều phải làm “đinh ốc”, quốc gia vặn bạn ở nơi nào thì bạn phải phát sáng pháp nhiệt ở đó.

Mà lúc này, đơn vị phân phối có liên quan đến lợi ích bản thân và vận mệnh tiền đồ, cho nên tất cả mọi người đều muốn tranh giành được một đơn vị tốt nhưng đơn vị tốt giống như tài nguyên khan hiếm, từ thu nhập, phúc lợi, đến ngành nghề đều không giống nhau.

Cố Nguyệt Hoài tự xưng là người vẽ tường đã phát huy trình độ của bản thân ra, chỉ cần cán bộ lãnh đạo công xã không cố ý nhằm vào, cô luôn có thể có được một nơi làm tốt. Không nói ở cương vị này hao phí hơn nửa đời người, nhưng tối thiểu năm năm tới cũng không thể rời khỏi.

Cô phải làm việc vài năm, chờ sau khi khôi phục kỳ thi đại học vào năm 77, lại cố gắng một phen, để đi học đại học!

Năm 1977, kỳ thi đại học tạm dừng hơn mười năm đã một lần nữa mở ra cánh cửa lớn cho người dân, khi đó thân phận sinh viên đại học trở thành tấm biển chữ vàng khiến người ta cực kỳ hâm mộ, có câu thuận miệng nói như thế này: “Vàng 77, bạc 78”.

Kiếp trước nhà họ Cố gặp biến đổi lớn, cha chết, anh cả chết, anh hai kết hôn, cô không chỗ dựa, gần như bị Điền Tĩnh bức bách đến mức không có chỗ nào để đi, làm sao có thời gian để đi thi đại học?

Cuối cùng, trong nhà cũng chỉ có một mình Cố Tích Hoài thi đậu đại học, đáng tiếc cuối cùng cũng không có được kết cục tốt.

Cô nhớ rõ, Điền Tĩnh thi đậu, hơn nữa thành tích rất tốt, học ở đại học tốt nhất thủ đô.

Con ngươi Cố Nguyệt Hoài hơi co lại, che giấu tất cả cảm xúc.

Vu Văn không biết trong lòng Cố Nguyệt Hoài đang có trăm ngàn suy nghĩ, tiếp tục nói: “Công xã cảm thấy cô nên đến một cương vị thích hợp để có thể phát huy sở trường của mình, sau khi thương lượng hai ngày, quyết định cho cô đến Nhật Báo Quần Chúng của công xã Hoàng Oanh làm việc.”

Nghe vậy, bầu không khí trong văn phòng yên tĩnh, trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ hâm mộ.

Nhật Báo Quần Chúng thuộc tổng cục báo chí nhà nước, là cơ quan quốc doanh lãnh đạo và quản lý các loại môi giới báo chí trong cả nước, hơn nữa độc giả của Nhật Báo Quần Chúng đều là cán bộ và quần chúng tiên tiến, tuyệt đối là một công việc vô cùng có thể diện.

Dù sao, có một số người được phân công làm việc ở “Trạm quản lý vệ sinh”, mỗi ngày công việc cần làm là quét đường, đổ bô và các công việc vừa bẩn vừa mệt mỏi. Tuy rằng cũng ở cương vị phát nhiệt phát sáng, nhưng địa vị xã hội không cao.

 

Tất nhiên, mọi công việc đều xứng đáng được đối xử tốt, mọi người sống bằng chính đôi tay của mình đều xứng đáng được tôn trọng.

“Nhật Báo Quần Chúng?” Cố Nguyệt Hoài cũng rất kinh ngạc.

Cô vốn nghĩ có thể vào một xưởng in ấn làm chỉ đạo mỹ thuật là khá lắm rồi, không ngờ chỉ với một bước đã được vào một đơn vị tốt thế này. Ở Nhật Báo Quần Chúng, mặc dù chỉ làm người học nghề, tiền lương mỗi tháng cũng phải tầm mười bảy đồng.

Vu Văn liếc cô một cái, đáp: “Phải, là Nhật Báo Quần Chúng, hy vọng đồng chí Cố làm việc thật tốt, nghiêm túc đối phó với mọi vấn đề trong công việc, tạo nên một phần thành tích nổi bật.”

Lúc này Cố Nguyệt Hoài đã tỉnh táo lại, gật đầu nói: “Vâng, cảm ơn phó bí thư cùng các vị lãnh đạo công xã đã tin tưởng và bồi dưỡng, tôi nhất định không phụ lòng mong chờ của tổ chức đối với tôi!”

Tuy rằng kinh ngạc, cũng hiểu được chắc chắn trong đó là kết quả do có người ra tay, nhưng đương nhiên cô cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Nhật Báo Quần Chúng với tư cách là một cơ quan nhà nước có tính chất quốc gia, vị trí của nó không cần nói cũng biết, tiềm năng phát triển của nó x rất lớn.

Vu Văn gật đầu: “Trở về đi, ngày mai sẽ đi báo cáo.”

Cố Nguyệt Hoài đáp lại một tiếng, rồi rời khỏi văn phòng.

Cô đứng ở cửa phòng của chỗ chăn nuôi, nghĩ đến ngày mai sẽ bước vào một hành trình mới, không khỏi mỉm cười.

Tuy rằng biết vào đơn vị còn phải được phân phối đến tổ khác, chưa chắc có thể đạt được vị trí làm việc thật sự thích hợp, nhưng chỉ cần được vào, luôn luôn có cơ hội thay đổi. Quan trọng là, cô thật sự phải thoát khỏi vận mệnh bi thảm đã từng có.

Vận mệnh à, nó thật sự có bước ngoặt.

*

Chỉ trong một buổi tối, chuyện Cố Nguyệt Hoài được công xã phân phối đến Nhật Báo Quần Chúng làm việc đã truyền đi khắp nơi.

Bỗng chốc, danh tiếng của Cố Nguyệt Hoài tăng mạnh, thậm chí còn có người tới cửa nói cảm ơn!

Trước đây nhà họ Cố là một gia đình ất ơ, trước cửa có thể nói là vắng như chùa bà đanh, mọi người lo rằng dính líu đến nhà họ Cố thì sẽ bị người khinh bỉ phỉ nhổ. Giờ đây lại hận không thể bám víu quan hệ, để hưởng ké chút ánh sáng.

Trên đường Cố Chí Phượng và Cố Đình Hoài đi làm về, còn có không ít người mỉm cười chào hỏi bọn họ.

“Ông Cố, tan làm rồi à? Mau trở về ăn mừng đi!”

“Chậc, ông Cố à, con gái nhà ông đúng là có tiền đồ, về sau muốn tìm con rể như thế nào? Nói ra nghe thử đi, để tôi cũng chú ý giúp ông, nói không chừng có thể tìm được người thích hợp, thúc đẩy một mối lương duyên tốt đẹp!”

“Đình Hoài, em gái cậu năm nay bao nhiêu tuổi? Hay cậu gán ghép hai chúng tôi với nhau đi?”

“……”

Cố Chí Phượng và Cố Đình Hoài bị mọi người làm cho không đầu đuôi, hai người nhìn nhau, cuối cùng vì né tránh sự nhiệt tình của các xã viên, chỉ có thể bước nhanh trở về, trên đường lại đụng phải Hoàng Phượng Anh.

Cố Chí Phượng nghĩ đến chuyện kỳ lạ vừa rồi, vội gọi bà ấy lại: “Này, chủ nhiệm Hoàng!”

Hoàng Phượng Anh vừa quay đầu lại, thấy là Cố Chí Phượng, trên mặt bỗng hiện lên ý cười: “Ông Cố, tam làm rồi à?”

Cố Chí Phượng cũng không dám trì hoãn, vội vàng hỏi: “Chủ nhiệm Hoàng, có phải con bé nhà tôi xảy ra chuyện gì hay không? Sao dọc đường đi có nhiều người hỏi thăm vậy?”

Hoàng Phượng Anh vui vẻ, nói với giọng hâm mộ: “Còn không biết sao? Con gái anh, Tiểu Cố, bởi vì vẽ tranh tường rất đẹp, nên lãnh đạo công xã đã phân phối công việc cho. Là một đơn vị tốt, chính là Nhật Báo Quần Chúng!”

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.