Sau khi Cố Nguyệt Hoài nói ra những lời này thì trong nháy mắt mặt mày Cố Duệ Hoài đã tái nhợt, tay đặt ở trên chăn cũng âm thầm run rẩy.
Anh ta thậm chí không dám quay đầu nhìn sắc mặt Điền Tĩnh, e sợ từ trên mặt của cô ta nhìn thấy nét thất vọng. Đúng vậy, hiện tại nhà anh ta đừng nói là một trăm đồng tiền sính lễ, vì vết thương của anh ta, lại còn nợ nần hơn một trăm đồng.
Anh ta lấy cái gì để thích Điền Tĩnh? Lấy cái gì để cho cô ta cuộc sống tốt?
Điền Tĩnh dời mắt đi, nhìn về phía Cố Duệ Hoài, ánh mắt đảo qua nét xấu hổ khó xử trên mặt anh ta, đáy mắt xẹt qua một tia khinh miệt. Nếu không bởi vì Cố Duệ Hoài là anh ruột của nữ chính, thật sự cho rằng cô ta sẽ nhìn anh ta bằng con mắt khác sao?
Thật ra mục tiêu ban đầu của cô ta là Cố Tích Hoài, đáng tiếc đó chính là một con mọt sách, đối với chuyện tình cảm rất đần độn.
Nếu không, làm sao tới phiên một kẻ ngu dốt có thể nói là phế vật như Cố Duệ Hoài?
Anh ta thậm chí còn kém hơn Cố Đình Hoài, anh cả thành thật ngay thẳng của nhà họ Cố.
Nhưng nghĩ thì nghĩ, mục đích hiện tại của cô ta vẫn là thông qua Cố Duệ Hoài để lấy được mảnh đất trồng rau chôn ngón tay vàng kia, những thứ khác tạm thời không nói. Tin tưởng Cố Duệ Hoài thích cô ta, chờ sau khi xuất viện chắc chắn sẽ cố gắng hết sức mà giúp mình!
Nghĩ vậy, Điền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/1707427/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.