Cố Nguyệt Hoài ở một bên thích thú quan sát biểu cảm Trần Nhân đang dần thay đổi, lúc thấy ánh mắt sắc bén của cô ta lườm Điền Tĩnh, cô suýt chút nữa đã bật cười thành tiếng.
Nếu nói Điền Tĩnh là người lòng dạ xấu xa thì Trần Nhân lại là một người ngu ngốc.
Cô ta luôn có khả năng nói ra một điều gì đó khiến cho người khác kinh ngạc, khiến cho câu chuyện đáng lẽ sẽ giải quyết theo cách này lại bất ngờ rẽ sang một hướng khác. Có điều lần này sự ngu xuẩn của cô đã báo ứng lên người của Điền Tĩnh.
Điền Tĩnh nép mình lại gần Trần Nguyệt Thăng, lúc ánh mắt chạm đến ánh nhìn của Trần Nhân thì trong lòng cô ta hơi chùng xuống.
Từ lâu cô ta đã biết nữ phụ ác độc trong [Nhân sinh hạnh phúc ở thập niên 70] là một kẻ ngốc nghếch ngu xuẩn, kiểu người này còn có lúc nhỏ nhặt, ghen tuông chua ngoa và luôn muốn kéo cô ta c.h.ế.t chung.
Điền Tĩnh cũng không ngốc, lúc Trần Nhân chuẩn bị mở miệng cô ta đợt nhiên trợn trắng mắt rồi hôn mê bất tỉnh.
Khi cô ta ngất đi thật ‘đúng lúc’ ngã vào trong lòng của Trần Nguyệt Thăng, đồng thời hưởng thụ kiểu bế công chúa, cũng khiến những lời mà Trần Nhân đã đến miệng vừa định nói phải nuốt ngược trở vào.
"Tiểu Tĩnh." Trần Nguyệt Thăng khàn giọng rống lên, ai mà không biết còn tưởng rằng Điền Tĩnh đã đi gặp ông bà rồi.
Nhóm xã viên ở xung quanh thoáng chốc cũng nháo nhào lên theo, mọi người lo lắng rằng cô gái nhỏ ngoan ngoãn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/1707481/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.