Khóe miệng Cố Tích Hoài giật giật, trợn mắt: "Anh mà là loại người sẽ sợ mẹ kế ư?"
Cố Nguyệt Hoài cười nói: "Không phải thì tốt, vậy để ý một chút, tìm một người bầu bạn cho cha chúng ta."
Bầu không khí trầm mặc một lúc, Cố Tích Hoài nhìn con đường gập ghềnh phía trước, nói: "Em cảm thấy cha của chúng ta luôn bị Lâm Cẩm Thư ảnh hưởng, muốn ông ấy thay đổi tâm ý, đỡ cho sau này không bị tổn thương nữa sao?"
Vẻ mặt Cố Nguyệt Hoài dửng dưng, không chút cảm xúc: "Lâm Cẩm Thư đã tái hôn, bà ta sẽ không ngoảnh đầu lại đâu, em không muốn lúc nào cha cũng nhớ đến bà ta, sống cô độc suốt quãng đời còn lại, không đáng."
Cố Tích Hoài nhíu mày thanh tú, môi mím chặt.
Cố Nguyệt Hoài không muốn nói thêm về chủ đề này nữa, nghĩ đến ý tưởng sáng nay của mình, nói: "Đúng rồi, anh ba, chúng ta mua ít gạch, xây thêm một gian nhà ở phía sau đi?"
Cô chuyển chủ đề quá nhanh, Cố Tích Hoài sửng sốt một chút, sau đó trừng mắt nhìn cô.
Anh ấy nhìn Cố Nguyệt Hoài, vui vẻ nói: "Em định để Yến Thiếu Ngu ở rể à?"
Anh ấy không ngốc, tự nhiên có thể hiểu được ý đồ xây thêm một gian nhà khác của Cố Nguyệt Hoài, không phải là để anh em nhà họ Yến ở sao? Thành thật mà nói, anh ấy không ngờ Cố Nguyệt Hoài có thể vì một người đàn ông mà làm đến mức này.
Mặc dù trước đây, lúc cô la hét muốn gả cho Trần Nguyệt Thăng cũng làm không ít chuyện ngu ngốc,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/1752382/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.