Từ Xuyên Cốc mỉm cười, xua tay nói: "Được rồi, Thiếu Ngu dẫn tiểu Cố đi ra ngoài đi."
Yến Thiếu Ngu khẽ gật đầu, kéo tay Cố Nguyệt Hoài, mở cửa rời khỏi phòng, nhưng vừa đi ra ngoài đã đụng phải Bạch Kính vẻ mặt không vui, cùng Tống Lâm sắc mặt như đất, người trước lớn tiếng nói: "Đáng lẽ ông nên nghĩ ra từ sớm, chuẩn bị trước mới đúng!"
Tống Lâm tựa hồ cũng cảm thấy oan ức, không muốn một mình gánh trách nhiệm, lập tức nói: “Tôi cũng không muốn như vậy, nhưng chuyện của Charles là vị kia giao xuống, giờ xảy ra chuyện lớn như vậy, chỉ sợ chúng ta cũng không thoát khỏi liên quan!”
Ông ta rõ ràng muốn lôi Bạch Kính cùng xuống nước, sắc mặt của Bạch Kính càng khó coi hơn, thoáng có chút tức giận.
Lúc gặp mặt đối mặt Yến Thiếu Ngu, biểu cảm trên mặt Tống Lâm đều cứng đờ.
Ông ta không dám tin nhìn Yến Thiếu Ngu, như thể không ngờ ở nơi này lại gặp được anh, nhưng nhớ đến tin tức mấy ngày trước từ thủ đô truyền đến, ông ta cố gắng gượng cười, làm bộ như kích động nhìn Yến Thiếu Ngu, nói: "Thiếu Ngu, làm sao cháu biết..."
Ánh mắt Yến Thiếu Ngu lạnh lùng nhìn Tống Lâm, nghĩ đến lời ông ta vừa nói ra khỏi miệng, anh khẽ cười, chỉ là thế nào cũng thấy mỉa mai: “Chủ tịch tỉnh Tống, chú đúng là hay quên, hẳn là không nhớ cháu họ Yến rồi chứ?"
Lúc này, Yến Thiếu Ngu không hề nương tay, ngậm cười đối đãi, cũng không thuận theo lời ông ta lôi kéo làm quen, mà trực tiếp vạch trần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/1858428/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.