Yến Thiếu Ly ở bên cạnh vành mắt cũng đã đỏ, không biết có phải nghĩ tới chuyện lúc trước ở thủ đô hay không, nức nở nói: “Anh Lăng Gia và anh Vĩ Cần vẫn như cũ, không thay đổi. Ngược lại anh của em thì đã thay đổi không ít.”
Nghe nói như thế, Lăng Gia và Kỷ Vĩ Cần mím môi, nỗi đau buồn trong mắt cũng tăng thêm không ít.
Bọn họ đều là con cháu đại viện, thuở nhỏ cùng nhau lớn lên nhưng trong nhà hai người bọn họ quản thúc rất nghiêm khắc, sớm đã sắp xếp cho vào bộ đội, quanh năm không ở thủ đô, cho nên không có chơi chung với Vu Kiến Quốc, Hoàng Thịnh và Phan Nhược Nhân.
Sở dĩ có quan hệ thân thiết với Yến Thiếu Ngu, là bởi vì từ nhỏ ba người họ thường xuyên trà trộn ở quân khu số 8, mối quan hệ cũng từ đó mà ra.
Yến Thiếu Ngu nhướng mày: “Được rồi, bảo các anh tới là tham gia hôn lễ, trưng cái mặt thối này ra cho ai xem?”
Nghe vậy, Lăng Gia và Kỷ Vĩ Cần ngẩn người, vẻ mặt từ ngạc nhiên chuyển thành ngạc nhiên mừng rỡ, rồi thấy vô cùng buồn cười. Từ sau khi nhà họ Yến ngã ngựa, Yến Thiếu Ngu đã không còn cười nữa, nói chuyện cũng tích chữ như vàng, nào có lòng dạ để mà đùa giỡn với họ như thế này?
Ngược lại giờ đây dường như anh đã khôi phục lại dáng vẻ từng có, lại biến thành anh ba kiêu ngạo khó thuần, cao quý ngạo mạn.
Tất nhiên Yến Thiếu Ngu cũng nhìn thấu suy nghĩ trong mắt của họ, không giải thích thêm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/1922494/chuong-562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.