Cô nhìn thấy Thẩm Phụng lấy từ trong túi xách ra một đôi giày vải nhung màu lam có gót, một chiếc áo sơ mi bằng vải polyester, còn có một chiếc quần dài, đều là đồ mới, kiểu dáng cũng là mốt nhất hiện nay.
“Mua cho em đấy.
”
Thẩm Phụng đẩy đồ vật về phía tay cô.
Triệu Uyển Hương có chút không thể tin được.
Theo lý, Thẩm Phụng là người sống theo chủ trương giản dị mộc mạc, tuyệt đối không phải là loại người theo đuổi trào lưu, kiểu dáng quần áo giày dép này không hề giống loại mà người đàn ông như anh sẽ lựa chọn.
Nhưng thật sự anh đã mua nó.
Triệu Uyển Hương sững sờ, Thẩm Phụng mở nắp hộp nhôm ra, giọng nói không nhanh không chậm: "Ăn cơm trước đi, ăn xong thử quần áo và giày, anh không nhớ rõ em dùng cỡ bao nhiêu, nếu không hợp thì anh giúp em đổi lại.
”
Triệu Uyển Hương theo bản năng nhìn sang bên cạnh, trong hộp nhôm đựng sủi cảo và canh trứng.
Bên cạnh sủi cảo dính chút rau thì là sắt nhỏ, cô đoán đó là nhân thịt trộn rau thì là.
Cô bỗng nhiên nhớ tới hai năm trước, khi bọn họ gặp mặt, cô mặc một bộ quần áo cũ mà Triệu Đức Đệ và Triệu Mai Mai bỏ đi, bộ đồ này áo thì dài, quần lại ngắn, trên chân còn mang một đôi giày lộ ngón, lúc ấy Thẩm Phụng thấy cô đã đề nghị dẫn cô đi mua quần áo mới.
Cô sao có thể đồng ý, mua về chắc chắn sẽ bị hai đứa em kế ghen ghét tới đỏ mắt.
Thẩm Phụng muốn dẫn cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-trong-sinh-bao-ve-anh-chong-quan-nhan/505096/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.