Triệu Uyển Hương lắc đầu: “Không cần đâu anh Thẩm, trên xe đã ngủ nhiều, bây giờ em không thấy buồn ngủ.
”
Thẩm Phụng liếm liếm đôi môi có chút khô khốc, hỏi cô: “!.
.
Sao em lại tới đây?”
Anh đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó, khẽ nhíu mày, trong mắt hiện lên một tia tối tăm: “Trong nhà xảy ra chuyện?”
Trước khi lên đường tới đây, Triệu Uyển Hương đã nghĩ tới ngàn vạn cảnh tượng khi gặp mặt Thẩm Phụng, nghĩ xem cô phải nói ra miệng quyết định này như thế nào, lúc này lời đến bên miệng mới cảm thấy khẩn trương, khó mở lời.
Nhưng cô đã trải qua mấy thế giới, đợi lâu như vậy, chờ mong nhất không phải là giờ khắc hai người gặp mặt sao?
Cô dừng một chút, cuối cùng vẫn là lớn mật nói: “Trong nhà quả thật xảy ra chút chuyện, nhưng cùng việc em đi đến đây không có liên quan, em tới là muốn…”
“! Muốn anh kết hôn với em.
”
Triệu Uyển Hương nói xong, cô cảm giác được thân thể người bên cạnh cứng đờ trong nháy mắt.
Xe tải chạy qua màn đêm tối yên tĩnh, trước mắt cô gần như không có một chút ánh sáng, bên tai ngoại trừ tiếng thở ngủ say của những người bên cạnh là tiếng vang, tiếng gió thỉnh thoảng ngang qua “dong – dong” cũng không nghe thấy gì nữa.
Vì thế các giác quan của cô trở nên rất nhạy cảm.
Cô có thể cảm nhận được Thẩm Phụng đang khẩn trương, thậm chí là khẩn trương hơn cả cô nữa, cơ bắp trên cánh tay trở nên căng cứng nhiệt độ trên cơ thể cũng trở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-trong-sinh-bao-ve-anh-chong-quan-nhan/505112/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.