Tiêu Hiểu cho rằng mặc dù anh ta không bùng nổ, ít nhất cũng phải đốp chát lại một câu. Nhưng người tiếp đãi này lại đè nén phẫn nộ xuống, miễn cưỡng nở nụ cười nói: “Ông Fert, thật ngại quá, dự toán của chúng tôi có hạn, nếu như ngài không hài lòng thì chúng ta đi xem nhà khác.”
Tay sếp ngoại quốc kia gật đầu, dẫn đầu đi ra ngoài.
Người tiếp đãi tụt lại ở phía sau còn nhỏ tiếng mắng một câu: “Mẹ kiếp, nếu không phải muốn kéo chúng mày đầu tư thì ông mày còn lâu mới làm cháu trai cho chúng mày.”
Một người nước Hoa khác ở bên cạnh anh ta nhỏ giọng nhắc nhở anh ta: “Thư ký Khổng, cẩn thận đừng để thằng tây nghe thấy, chúng nó rất nóng tính, nếu như không hầu hạ tốt, đầu tư bị nhỡ thì phải làm sao.”
Thư ký Khổng thở dài một tiếng: “Đi thôi, bây giờ chúng nó là đại gia.”
Tiêu Hiểu nhìn người ngoại quốc phía sau mắng nhỏ một câu, lại đuổi theo.
TBC
Tiêu Hiểu và Vương Vệ liếc nhau một cái.
Trên báo chí nói Trung Hoa đang làm thí điểm khu kinh tế mở cửa ở phía nam, kéo theo rất nhiều nhà đầu tư đầu tư xây nhà máy ở khu kinh tế mở cửa, thí điểm cải cách kinh tế đã trông thấy hiệu quả ban đầu rồi.
Không ngờ lại là kéo đầu tư như thế.
Sợ rằng cảnh tượng mà họ nhìn thấy vẫn không thấm vào đâu, muốn những người ngoại quốc mũi vểnh lên trời này đến Trung Hoa để đầu tư, chỉ sợ Trung Hoa đã nhượng bộ ở nhiều địa phương hơn.
Vương Vệ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-vo-chong-dai-lao/2205226/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.