Nghe nói ông ấy có việc gấp tìm Tiêu Hiểu, trong lòng cha Đổng lại hết sức kinh ngạc. Rốt cuộc bạn học nữ này của Vi Vi có bản lãnh thế nào mà có thể khiến cho giáo sư đại học Thanh Hoa gấp gáp tìm đến như vậy?
“Vi Vi, đi gọi ông nội con đi.” Chuyện gì thế này, ông cụ nói chuyện với người ta đến tận lúc này, khiến bạn học Tiêu đó còn chưa được ăn cơm, lúc này người nhà người ta đã tới đón cả rồi đây này.
Đổng Vi đành phải vâng một tiếng, lừng khừng đi gọi người.
TBC
“Ha ha ha, Tiêu Hiểu cháu nói đúng, xem ra quả thật là ông đã quá giới hạn rồi, chờ sau khi chúng ta ăn cơm, ông lại thỉnh giáo cháu.” Đúng lúc này, người trong sảnh trước đều nghe được lời ông nội Đổng nói.
Mọi người nhà họ Đổng trong sảnh trước nhất thời đưa mắt nhìn nhau, họ không nghe lầm chứ, thỉnh giáo? Ông cụ lại nói muốn đi thỉnh giáo một cô gái trẻ tuổi!
Ông cụ trông rất hiền hoà nhưng cũng rất kiêu ngạo ở trên y thuật, không chịu phục ai.
Mọi người nhà họ Đổng thực sự không nhịn được hoài nghi có phải lỗ tai mình có vấn đề nên nghe lầm hay không.
“Ông nội Đổng ngài đừng nói như vậy, cháu chẳng qua chỉ lý luận suông mà thôi.” Tiếng nói của Tiêu Hiểu mang theo nụ cười dịu dàng truyền đến như gió thổi lướt qua mặt.
Giáo sư Trần vừa nghe thấy tiếng Tiêu Hiểu thì nhất thời kích động đứng lên.
Tiêu Hiểu và Đổng lão vừa đến sảnh trước đã nhìn thấy Vương Vệ và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-vo-chong-dai-lao/2205266/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.