Cô ấy còn đang suy nghĩ, mẹ Tiêu lại nói: “Số phụ nữ là như vậy, lấy chồng theo chồng lấy chó theo chó, con cũng phải học theo chị cả con, đừng có ầm ĩ, như vậy người đàn ông nào mà chịu được!”
Tiêu Tam Muội nhắm mắt, cô ấy biết, cho dù mẹ Tiêu cũng là phụ nữ, bà ấy cũng sẽ không thông cảm cho mấy đứa con gái, bởi vì bà ấy cho rằng phụ nữ chịu khổ vốn dĩ là bình thường, mấy chị em trong nhà vốn nên vì con trai duy nhất, Tiêu Quốc Hưng, mà hy sinh.
“Vâng, con biết.” Tiêu Tam Muội bỏ ý định cãi với mẹ Tiêu, nói với bà ấy vốn dĩ vô dụng, có cãi cũng có ích lợi gì đâu, chỉ là trong lòng nghĩ rằng tìm thời gian đi thăm Tiêu Đại Muội.
Mẹ Tiêu tưởng rằng Tiêu Tam Muội nghe lọt tai lời bà ấy thì vừa lòng gật gật đầu: “Vậy mới phải.”
Lúc Tiêu Tam Muội và mẹ Tiêu nói mấy lời này, Tiêu Hiểu và Vương Vệ đã tới điểm thanh niên tri thức. Tiêu Hiểu không có ký ức của nguyên chủ, căn bản cô không biết tình hình Tiêu Đại Muội, đến nơi này lâu như vậy, chưa ai từng nói với cô về Tiêu Đại Muội nên dĩ nhiên sẽ bỏ qua người này.
TBC
Cô và Vương Vệ không nhanh không chậm đi đến điểm thanh niên tri thức thì gặp Lý Tri Tân và mấy nam thanh niên tri thức gánh nước trở về. Đột nhiên nhìn thấy Tiêu Hiểu, Lý Tri Tân vô cùng giật mình, sợ hãi hét lên một tiếng, theo bản năng lui về sau, thùng nước bị anh ta ném
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-vo-chong-dai-lao/2205390/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.