Vì vậy, tiếp theo khi Kiều Mãn Nguyệt còn chưa kịp phản ứng, đã bị Cố Thừa Phong kéo tới một phòng thường trực của một đơn vị, đợi cô kịp phản ứng, Cố Thừa Phong đã gọi điện thoại.
Trong ống nghe là tiếng của một người phụ nữ trung niên, nhiệt tình giới thiệu tình huống của đảo Nam Âm cho cô.
Đi ra khỏi phòng thường trực.
Cố Thừa Phong liếc nhìn cô một cái: "Như thế nào? Bây giờ không phải là anh nói đi? Đừng nói là anh và chị dâu diễn để lừa em, anh cũng không có năng lực biết trước.
"Kiều Mãn Nguyệt: ! Nếu dựa theo sự miêu tả của đối phương, quả thật đảo Nam Âm không chỉ tốt hơn một chút so với bên ngoài, hơn nữa dù bên ngoài có xảy ra chuyện gì cũng không ảnh hưởng đến trong đảo.
Thiên tính vạn tính, cuối cùng vẫn tính sót.
Nhìn nụ cười trên mặt Cố Thừa Phong, Kiều Mãn Nguyệt cảm thấy vô cùng nhức mắt, cô nhịn xuống, nhưng thực sự không nhịn được đánh một cái vào cánh tay của anh, mím môi không nói lời nào sãi bước đi về phía trước.
Cố Thừa Phong sờ cánh tay giống như bị gãi ngứa, nhấc chân đuổi theo, thú vị nghiêng đầu nhìn về phía Kiều Mãn Nguyệt, hơi nhướng mày nói: "Sao vậy? Không định che giấu nữa?"Đây là phong thủy luân chuyển.
Kiều Mãn Nguyệt nghẹn họng một cái, tức giận hung hăng trừng anh, càng đi nhanh hơn.
Cố Thừa Phong thấy vậy không nhịn được cười nhẹ ra tiếng.
Kiều Mãn Nguyệt: ! Bên kia thôn Kiều gia.
Buổi sáng Kiều Mãn Nguyệt đến chỗ đại đội nhờ viết thư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-xuyen-qua-nuoi-con-nam-thang/1615908/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.