Lâm Yến: "..." Luôn cảm thấy lời nói này của Lâm Dư Dư có chút kỳ quái, giống như có ẩn ý gì đó, nhưng đối mặt với ánh mắt của Lâm Dư Dư, cô lại không biết nên nói gì.
Lâm Dư Dư vẫn cười cười như cũ, cũng không nói tiếp. Không ai có thể không làm mà hưởng, hiện tại cô có thể trở thành nhân viên y tế, là bởi vì đời trước trả giá rất nhiều nỗ lực. Trong lúc cô học đại học, đã trả giá biết bao nỗ lực. Cô không giống như những người khác, cô là đứa con thứ hai trong nhà, lúc mẹ sinh ra cô, tuổi tác của bà cũng không còn nhỏ, cho nên cô hy vọng có thể để cho mẹ sớm một chút nhìn thấy được thành tựu của cô, cũng bởi vì vậy, cô đã cố gắng hơn những người đồng trang lứa rất nhiều lần.
Và hiện tại trong khi đang thực tập ở, cả ngày lẫn đêm, cô đều không để một giây nào trôi qua lãng phí. Ở trong lòng Lâm Yến, công việc nhân viên y tế sẽ nhẹ nhàng thoải mái, nhưng sau lưng sự nhẹ nhàng này cần thiết phải gánh một trách nhiệm nặng nề, một trách nhiệm trâm trọng tới cỡ nào a. Nếu người bệnh có chút tình huống không đúng, cô sẽ là người trực tiếp bị nghi ngờ, mọi việc đều có cái lợi và cái hại. Nếu Lâm Yến thật lòng quan tâm cô, sao có thể sẽ nói những lời mang theo sự ghen ghét như vậy?
Lúc Lâm Dư Dư vừa mới xuyên qua, bản thân cô đối với Lâm Yến là có chút ý kiến cá nhân, sau này trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-ban-than-nu-chinh/2503704/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.