Phạm Quốc Đồng cũng không phủ nhận chuyện này, anh ta cũng đã xem xét kỹ, cũng suy nghĩ rõ ràng, nếu bản thân không phải công nhân, bản thân cũng sẽ không được người phụ nữ nào coi trọng. Nhưng, anh ta muốn lấy vợ, anh ta sống hai mươi mấy năm, cũng không dễ dàng mới tìm được một nữ đồng chí khá tốt coi trọng anh ta, anh ta vô cùng vui mừng.
Đàm Thanh ủy khuất nhìn Phạm Quốc Đồng: “Anh Quốc Đồng...”
Tiền Cúc Phân đứng giữa hai người, ngăn cản tâm mắt của con trai: “Phi, đồ hồ ly tinh nhà cô gọi ai là anh vậy? Cô muốn tôi ghê tởm đến chết sao? Tôi nói cho cô biết, có tôi ở đây, cô đừng mơ tưởng sẽ câu dẫn được con trai tôi, cũng đừng mơ có thể gả vào cửa nhà chúng tôi, nói khó nghe một chút, cho dù vào cửa, cô cũng đừng mong được sống tốt.”
Đàm Thanh: “Thím... Thím, con với Quốc Đồng đã là đối tượng của nhau, nếu không phải là đối tượng mình thích, con sẽ không cùng Quốc Đồng làm loạn, dẫn đến bị bắt.”
Tiên Cúc Phân lạnh lùng cười: “Cô uy hiếp tôi sao, cô với nó làm loạn sao? Ai thấy? Thật ra, tôi thấy cô với Phạm Cường làm loạn, nếu muốn bắt, cũng là bắt các người, tôi cũng có thể làm chứng. Hơn nữa đã quan hệ nam nữ? Cô dám nói chuyện này ra ngoài sao? Cô dám nói, Quốc Đồng bị bắt, cô cũng sẽ bị bắt. Những nữ đồng chí tâm cơ như cô, nhất định vẫn là yêu bản thân mình nhất đúng không?” Tiền Cúc Phân cũng không phải không sợ con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-ban-than-nu-chinh/2503747/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.