Người đàn ông có chút bất ngờ nhìn Ôn Sùng, không nghĩ tới anh lại trẻ tuổi như vậy: "Xin chào, rất vui được gặp anh."
Ôn Sùng: "Xin chào, rất vui được biết cậu."
Lúc Lâm Dư Dư và Ôn Sùng ăn xong, hai người Hoàng Tĩnh Thu vẫn ăn, vì thế bọn họ chào hỏi rồi rời đi trước. Vừa ra khỏi tiệm cơm, Lâm Dư Dư vừa muốn mở miệng, Ôn Sùng liền nói trước: "Bác sĩ Lâm, tôi cần phải nói thẳng với em một chuyện."
Lâm Dư Dư ngẩng đầu, có chút bất ngờ.
Dục vọng cầu sinh của Ôn Sùng rất mạnh, tuy rằng anh cùng Hoàng Tĩnh Thu không có gì, nhưng anh cảm thấy tất cả những chuyện ngoài ý muốn có thể xảy ra đều phải giải quyết trước: "Tôi cùng cô ấy chỉ là quan hệ đồng nghiệp, cô ta đã thổ lộ với tôi, nhưng tôi từ chối, trước khi chúng ta quen biết tất cả những người muốn làm mai với tôi, tôi đều từ chối."
Lâm Dư Dư: "Tôi cũng chưa nói cái gì a."
Ôn Sùng: "Bởi vì tôi không muốn để em phải nói gì."
Lâm Dư Dư nhìn anh, trong mắt anh mang theo ý cười, khác với mấy người trẻ, anh... là người khiến người khác không đoán được."Vậy cảm ơn anh."
Ôn Sùng: "Không cần khách khí, đây là chuyện tôi nên làm."
Lâm Dư Dư: "Ôn tiên sinh, lý tưởng của anh là gì?"
Ôn Sùng: "Trước kia muốn làm quân nhân, bảo vệ quốc gia, muốn ở tuyến đầu để bảo vệ tổ quốc. Sau đó... Chỉ muốn bảo vệ tốt người nhà."
Lâm Dư Dư: "Quân nhân thật vĩ đại, nơi nào có khó khăn, bọn họ liền ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-ban-than-nu-chinh/2503947/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.