Lâm Dư Dư: "Tôi cũng nghĩ như vậy, vậy nên tôi tới đây xin đại đội trưởng cho nghỉ phép, ngày mai tôi đi bệnh viện huyện khám bệnh."
Đại đội trưởng nói: "Được, ngày mai tôi bảo Phạm A Ngưu lấy xe bò đưa cô đi." Nếu tự đi bộ, phải mất ba giờ đồng hồ mới đến được bệnh viện huyện, quá xa.
Lâm Dư Dư: "Cảm ơn đại đội trưởng."
Từ nhà đại đội trưởng đi ra, Lâm Dư Dư có chút thất vọng, nhưng cũng không thất vọng quá nhiều, cô lúc nãy có nhắc tới việc muốn theo mấy bác sĩ trong thành phố học y, nhưng đại đội trưởng lại không có phản ứng gì lớn, giống như cảm thấy đây là di chứng cô sau khi bị rơi xuống nước. Nhưng cũng không sao, nếu nói một lần không được thì hai lần, nói thêm mấy lần nữa, lúc đây đại đội trưởng nhất định sẽ đáp ứng.
Hơn nữa kể từ khi cha mẹ và anh chị qua đời, mạt thế xuất hiện, cô cũng chưa từng trông cậy vào người khác, đối với chuyện của mình, cô đều tự nỗ lực hoàn thành. Cho nên, tuy cô đề cập chuyện này với đại đội trưởng, nhưng cô biết, chính bản thân phải nỗ lực, chuẩn bị nhiều điều.
Lâm Dư Dư rời khỏi nhà của đại đội trưởng, trở về chỗ ở của của thanh niên trí thức.
Lâm Yến: "Dư Dư, cậu vừa đi đâu vậy? Tớ không tìm thấy cậu."
Lâm Dư Dư: "Tớ đến nhà đại đội trưởng xin nghỉ, ngày mai tớ muốn đi bệnh viện huyện khám bệnh.”
Lâm Yến: "Cậu bị làm sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái à?"
Lâm Dư Dư: "Lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-ban-than-nu-chinh/80877/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.