Bà bắt đầu chia: “Qủa này do chú ba cùng thím ba của các con lên núi hái, theo lý thuyết phải hiếu kính cha mẹ.
Nhưng cha mẹ không ăn hết nhiều thế này, dù sao cũng vào miệng mấy đứa nhỏ, thôi cứ trực tiếp chia luôn đi.
Các con nhớ cảm ơn vợ chồng thằng ba đấy.”“Vâng ạ, mẹ.”“Tổng cộng có 59 quả, đại phòng nhị phòng mỗi nhà hai mươi; cha và mẹ giữ mười quả; dư lại chín cho lão tứ.” Bà nhìn chung quanh một vòng, hỏi: “Có ý kiến gì không?”“Không có không có ạ!”Lúc này Chương Thải Hồng cùng Vương Xảo đều đã đi ra, nghe thấy câu này hai người đều không có động tĩnh gì.
Thật ra, thật ra Vương Xảo có chút ý kiến, nhưng lại không dám nói ra, phàm chỉ cần nói nhiều thêm một chữ, chị dâu hung dữ kia sẽ ấn đầu cô ấy trên đất đánh ngay.Đừng nói đến chuyện bà mẹ chồng đanh đá nhất xóm; em dâu ba cũng chẳng phải người hiền lành.Dưới ánh nhìn của biết bao nhiêu người đanh đá, Vương Xảo kiên định: “Một chút ý kiến cũng không có!”Khương Lâm bắt đầu rung chân, nói: “Mấy người cứ nịnh em đi, em chia cho mà ăn!”Sơn Kê vốn yên tĩnh như gà ngay lập tức lẻn đến trước mặt Khương Lâm: “Chú nhỏ, cháu nghe lời chú nhất, đêm nay cháu bưng nước rửa chân cho chú nhá.”Khương Lâm sờ sờ đầu nhóc con, mỉm cười: “Ái chà nhóc con hiểu chuyện thật đấy, sáng mai cho cháu một quả nhé.”Tiểu Báo: “Nếu chú đái dầm, cháu giặt quần giúp cho!”Khương Lâm đen mặt, ánh mắt hơi lóe lên, tức muốn hộc máu: “Ai đái dầm chứ!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-con-gai-cung-cua-nu-chu/1139071/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.