Bà nội Tô tức giận, đập đũa lên bàn: “Gạo đó là tôi chia cho thằng Hai và cháu trai ăn, cô đem đi nướng bánh hết, sau này thằng Hai ăn cái gì? Còn có ba đứa cháu của tôi ăn cái gì? Cô là con mụ phá sản, vừa mới tách hộ mà dám to mồm với tôi hả? Cô...” Càng nói càng khó nghe.
Ông nội Tô nói: “Ồn ào cái gì? Vợ thằng Hai nói không sai, đã ở riêng, bà còn quản nhà bọn nó sống như thế nào làm gì? Đây là cuộc sống của bọn nó, sống thành cái dạng gì là chuyện của bọn nó, bà lo lắng cái gì? Ăn đi!"
Bà nội Tô hét lên: “Sao tôi không được quản? Cho dù là tách hộ thì thế nào, thằng Hai là từ trong bụng tôi bò ra đấy, tôi còn không được quản bọn nó? Đều tại con mụ phá sản này mà ra, có ba mẹ sinh ra mà không biết dạy, nướng bánh cũng không biết mời."
Lời còn chưa dứt đã thấy Lục Tư Hoa chạy ra khỏi phòng, bỏ Tô Cần lại phía sau.
Bà nội Tô tức giận đến phát điên, trừng mắt nhìn Tô Cần: “Đó là vợ của mày đấy? Đồ bất hiếu, còn không mau đuổi về nhà đi, có vợ như vậy thì có ích lợi gì?"
Vừa dứt lời, Vãn Vãn trong lòng Tô Cần đột nhiên òa khóc, khóc liên tục, suýt chút nữa thì khóc hết hơi.
Sắc mặt Tô Cần đen lại, nói với bà nội Tô: “Mẹ, mẹ dọa Vãn Vãn khóc rồi.” Dừng một chút. "Ở nhà người ta, dù cho bà nội không thương cháu gái, nhưng cứ để mặc kệ là được, còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-menh-cam-ly/2718821/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.