Bà ta không hiểu, đứa con mình sinh ra vì sao bà ta lại không thể đòi hỏi bọn chúng thứ gì đó? Con trai mang đồ vật cho mẹ không phải chuyện thiên kinh địa nghĩa sao? Có chút không rõ càng cảm thấy thêm biệt khuất.
Lấy công điểm trong nhà của nhà thằng hai, bọn họ tổng cộng được chia mười phần thịt heo và một cục xương.
Bên nhà cũ được tám cân thịt heo và hai cục xương.
Còn có rất nhiều nội tạng, nghe ý tứ của ủy ban thôn, người nhà có nội tạng thì có thể phát thêm vài cân.
Bởi vì hộ khẩu nhà con trai thứ hai đã được tách ra, lần này bà nội Tô không còn náo loạn ở đại đội cũng không nói với đại đội chia thịt của nhà con trai thứ hai đến nhà cũ, chuyện mất mặt như vậy làm một lần là đủ, không có khả năng lại đi làm lần thứ hai.
Nhưng không có nghĩa là bà ta có thể từ bỏ số thịt này.
Lúc tan cuộc bà nội Tô tìm đến Tô Cầm: "Thằng hai mang thịt đến nhà cũ, lúc sau Tết thì mọi người ăn cùng nhau."
Tô Cần lại nói: "Không cần đâu mẹ, tự chúng con ăn Tết"
Mặt bà nội Tô lập tức kéo xuống, bà ta đã nói đến mức này, thằng hai lại còn dám từ chối, đến cùng là anh ấy có ý tứ gì?
Trong mắt còn có người mẹ ruột như bà ta hay không?
Bà ta nói: "Lúc sau Tết phải ăn bữa cơm đoàn viên, các anh không phải không có ba mẹ, làm sao có thể không đón năm mới ở nhà cũ? Lại ăn Tết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-menh-cam-ly/2718884/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.