Sáng sớm ngày hôm sau, trời vừa hửng sáng, các thanh niên trí thức đã dậy sớm chuẩn bị lên đường. Giang Noãn xách một cái túi vải nhỏ cùng đại quân đi đến cổng thôn, chờ máy kéo tới đưa họ đến huyện.
Hôm qua Dương Ái Liên đã hét lên không đi đến huyện rách nát này, nhưng hôm nay gà trống còn chưa gáy cô ta đã mặc xong quần áo rồi.
U là trời, ghê quá nhờ!
Giang Noãn liếc nhìn cô ta, cô ta mặc áo sơ mi đỏ và quần tây xanh, trên đầu có cài vài chiếc kẹp tóc sặc sỡ, ăn mặc rất bắt mắt.
Không chỉ có những thanh niên trí thức đang đợi máy kéo, mà còn có một số bà thím trong thôn nữa, họ đang trò chuyện vui vẻ từ xa tới gần, còn chào đón các thanh niên trí thức một cách nồng nhiệt.
Giang Noãn thấy vậy cũng giơ tay vẫy chào bọn họ.
Thím Lưu vợ của trưởng thôn nhanh chóng đến gần Giang Noãn, thân thiện mỉm cười với Giang Noãn: "Thanh niên trí thức Giang, sức khỏe của cháu thế nào rồi? Không nặng đâu chứ?"
Giang Noãn lễ phép cười nói mình sức khỏe rất tốt.
Thím Lưu bị nụ cười cong cong của Giang Noãn làm rung động, thanh niên trí thức Giang này thật xinh đẹp, làn da trắng nõn mềm mại, có thể vắt ra nước. Đôi mắt to tròn long lanh và lanh lợi đang cười với mình, có thể làm say lòng người, nhìn thôi đã khiến người ta cảm thấy khoan khoái.
Chớp mắt trong mắt thím Lưu có một nguồn sáng, nói nhỏ với Giang Noãn: "Thanh niên trí thức Giang à, cháu thích mẫu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/1647108/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.